Một Thời Để Yêu Và Một Thời Để Chết

... Hãy yêu cho đến chết rồi con sẽ giác ngộ, hơn là giả bộ làm "thầy tu" để chết trong ảo tưởng! Nếu con chưa hoàn toàn giác ngộ về tình yêu thì cứ yêu cho đến chết may ra giác ngộ tình yêu là gì...


Câu hỏi: 
Thưa thầy, Con không còn ảo tưởng về tình yêu sẽ đem đến cho mình một hạnh phúc tuyệt đối hay dài lâu, con đã nếm trải mọi đau khổ, vui buồn trong tình yêu. Vậy mà tại sao con vẫn cứ không buông bỏ được việc dấn thân vào yêu, cụ thể con đang nói đến những rung động của tình yêu nam nữ. Thậm chí con quan sát mình con còn thấy mình muốn nắm giữ cả những đau khổ vì yêu hơn là trạng thái không yêu, có điều gì đó thật kì lạ nơi tâm con mà con không hiểu nổi. Tại sao biết khổ mà không muốn thoát, tại sao thấy khổ mà không thấy đau?
Vậy con cần phải trải nghiệm đau khổ hơn nữa, đau khổ đến tột cùng mới có thể buông bỏ được tình yêu này phải không thầy? Hay có những người sinh ra là nòi tình, chọn con đường này để đi hết kiếp nhân sinh?
Con đang bối rối giữa việc tu tập và yêu, con xin lỗi thầy nếu con viết rối và không ích lợi cho ai khác.

Trả lời:
"Một thời để yêu và một thời để chết" đó là tên một cuốn sách nói lên tâm trạng của con hiện nay. Hãy yêu cho đến chết rồi con sẽ giác ngộ, hơn là giả bộ làm "thầy tu" để chết trong ảo tưởng! Nếu con chưa hoàn toàn giác ngộ về tình yêu thì cứ yêu cho đến chết may ra giác ngộ tình yêu là gì. Còn thực ra bây giờ con vừa muốn yêu vừa ngại yêu chỉ là vì sợ khổ thôi, nghĩa là con vẫn mong chờ một tình yêu giới tính không khổ, đúng không? 


Trích: Mục Hỏi Đáp "Trung Tâm Hộ Tông"

🍁🍁🍁✽🍁🍁🍁

Nhạc


  





Chút ánh sáng cho cuộc đời
Cất tiếng hát cho một Người
Có mắt biếc soi nụ cười
Tươi như cánh hoa tình ái

Đã biết nói yêu một lần
Sẽ thấy đớn đau thật gần
Sẽ thấy nắng phai nhạt dần
Khi vương vấn trong tình yêu

Đời là một thời để yêu
Yêu trong bóng đêm lẻ loi
Yêu cho bao nỗi đắng cay
Yêu cho quên từng ngày tháng

Tình là một lần được mơ
Mơ trong bóng đêm lẻ loi
Có những chiếc lá úa rơi
Rơi chơi vơi vào chiều tối…

Có biết đắng cay một lần
Mới tiếc nuối ân tình này
Mới biết nhớ mong từng ngày
Như khi thấy nhau lần cuối

Những phút cuối trong cuộc tình
Hết đứng ngóng trông Người tình
Sẽ thấy đớn đau một mình
Như khi tiễn nhau lần cuối…

Xem Phim:
Mời click  👉 Một Thời Để Yêu – Một Thời Để Chết

Một thời để yêu và Một thời để chết (A time to love and A time to die) yêu một lần và chết một lần là sống hết mình, yêu hết mình, xem cái chết tựa như làn khói bay.

(Theo Wikipedia Tiếng Việt)
Một thời để yêu và một thời để chết (tiếng Anh: A Time to Love and a Time to Die) là một phim CinemaScope năm 1958 của Mỹ do Douglas Sirk đạo diễn và John Gavin đóng vai chính[1] Phim này dựa trên tiểu thuyết "Zeit zu leben und Zeit zu sterben" (Thời để sống và thời để chết) của nhà văn Đức Erich Maria Remarque, với bối cảnh là Mặt Trận phía Đông trong Chiến tranh thế giới thứ hai và nước Đức thời Đức Quốc xã.


Tóm lược nội dung

Ernst Graeber là một người lính Đức đóng quân ở Mặt trận phía Đông trong những ngày cuối cùng của cuộc Chiến tranh thế giới thứ hai. Anh và các đồng đội Steinbrenner và Hirschland được lệnh giết thường dân Nga, nhưng thay vào đó Hirschland đã tự tử.
Được nghỉ phép lần đầu trong vòng 2 năm, Ernst trở về nhà và thấy ngôi làng của mình bị đánh bom và không tìm thấy cha mẹ. Anh gặp lại Elizabeth Kruse, con gái của vị bác sĩ của mẹ anh và cô nói với anh rằng cha cô cũng đang bị Gestapo giam giữ. Trong thời gian này, các cuộc không kích liên tục của Đồng Minh đã làm gián đoạn mọi khoảnh khắc yên bình của Ernst và Elizabeth.
Một người bạn cũ - Binding – bây giờ là một nhân vật Đức Quốc xã giàu có, mời Ernst về nhà. Sau đó anh ta chuẩn bị một bữa tiệc cho đám cưới của Ernst và Elizabeth vì hai người hiện đang yêu nhau. Trong khi đó giáo sư Pohlmann, thông cảm với tình cảnh của đôi tân hôn, đã hứa giúp đỡ nếu 2 người quyết định chạy trốn.
Tuy nhiên, Ernst được lệnh trở về Mặt trận. Anh thấy Steinbrenner đang định bắn các thường dân, nên đã giết anh ta. Ernst giải phóng các tù nhân, nhưng một kẻ khác đã bắn anh. Anh chết trong khi đang đọc một lá thư của Elizabeth, trong đó nói rằng cô đang mang thai đứa con của họ.


Giải thưởng (Đề cử)
Giải Oscar cho âm thanh tốt nhất (Leslie I. Carey) (1959)
Giải Gấu Vàng của Liên hoan phim quốc tế Berlin năm 1958

📖 Đọc truyện: 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét