Suy ngẫm về cái chết từ đại dịch Covid

... Chúng ta đến với thế gian này cũng chẳng khác những  người khách trọ trong khách sạn. Khách sạn thì đủ loại. Có người ở phòng sang, có người ở phòng tồi. Nếu ta biết khi hết hạn trọ là phải trả phòng để đi thì ta thấy thanh thản, nhẹ nhàng. Nhưng nếu thấy căn phòng đẹp quá, ta cứ muốn ở mãi hoặc sinh tâm chiếm hữu làm của riêng thì từ đó mới nảy sinh phiền não. Những bậc chân nhân phiêu nhiên mà đến rồi phiêu nhiên mà đi. Đó mới tâm của người thấu đạt lẽ tử sinh...

Ma lực … thông thần

 Tôi tình cờ đọc trên mạng bài thơ Sen của tác giả Nguyễn Bảo Sinh. Bài thơ chỉ có bốn câu mà thật hay:

Khi mê bùn chỉ là bùn,
Ngộ ra mới biết trong bùn có sen,
Khi mê tiền chỉ là tiền
Ngộ ra mới biết trong tiền có tâm”.

Những “công án” của lương tri

Tôi thực sự thấy “sốc” khi nhận những bức ảnh từ một người bạn, qua mạng InterNet. Đó là một tập tin (file) dạng PowerPoint Show có tên We are so lucky- food and water.pss (chúng ta may mắn biết bao, với thức ăn và nước) tả cái đói kinh hoàng và thảm khốc ở châu Phi. Tập tin này mang theo thông điệp gồm nhiều câu văn ngắn cho từng slide. Tôi xin phép trích một vài câu:

Vén màn “Bí mật Luật hấp dẫn”: Luật vĩ đại nhất hay cú lừa lớn nhất lịch sử?

 Trong quá khứ, mỗi thời kỳ khác nhau đều xuất hiện những cuốn sách kinh điển về phát triển bản thân hoặc dạy làm giàu. “Bí mật Luật hấp dẫn” là một trong số đó. Charles Haanel từng mô tả “Luật hấp dẫn” là “Luật vĩ đại và chắc chắn nhất mà vạn sự vạn vật đều phải tuân theo”. Tuy nhiên, những bằng chứng lịch sử và những phân tích dưới đây cho thấy, “Luật vĩ đại nhất” ấy thực ra lại là cú lừa lớn nhất lịch sử nhân loại.

Linh Chiếu con gái Bàng Long Uẩn

Trong thời vua Huyền Tông đời nhà Đường, tại kinh đô Trường An có cả một đội bốn trăm con tuấn mã thật tài giỏi. Mỗi năm, đến ngày sinh nhật của hoàng đế, chúng được đưa vào trong triều làm trò nhẩy múa và rồi, cùng một lúc, quỳ xuống dâng rượu trên hàm răng của chúng để chúc cho vua được an khang trường thọ.

Sống trọn niềm thương

Cứ sống và thương trọn một giờ
Vì đời.. thoáng chốc đã hư vô
Âu lo, toan tính.. lòng thêm nặng
Lặng ngắm Thu vàng bao lá thơ..

Cái đẹp của con người


1. Tác phong 

Đi chơi với bạn, có thể một người hay nhiều người, nhưng thấy người nào thản nhiên vứt giấy, bao bừa bãi, chúng ta thấy là không đẹp. Dĩ nhiên, kiếm thùng rác vứt vào thì mất công và mệt nhọc hơn. Ngồi vào bàn ăn ta thấy anh nào,cô nào húp xì xụp, bỏ thêm gia vị loạn cả lên, giấy chùi miệng vất lung tung, gọi bồi bàn với giọng kẻ cả hách dịch, chẳng đế ý gì đến ai, ta sẽ thấy là không đẹp. Cái đẹp (mỹ) gắn liền với cái tốt (thiện), và cái tốt ở đây là không làm bẩn.