"Người mẹ tốt hơn người thầy tốt"

"Người mẹ tốt hơn người thầy tốt" là cuốn sách nổi tiếng của chuyên gia giáo dục Doãn Kiến Lợi, đứng đầu trong các cuốn sách giáo dục bán chạy ở Việt Nam hiện nay. Mong phụ huynh nào đang nghiên cứu về phương pháp dạy con có thêm tài liệu hay tham khảo ạ.


"Không đòi hỏi điểm số ở con. Bất kỳ hành vi nào chỉ đơn thuần coi trọng điểm số đều nông cạn, đều mang tính phá hoại. Việc mà tôi chỉ cần làm là bồi dưỡng năng lượng trí tuệ cho con trẻ, chính là lòng hiếu kỳ với tri thức, tinh thần mày mò nghiên cứu, khả năng đưa ra vấn đề và tìm tòi lời giải, phương pháp học tập có hiệu quả, nghị lực bền bỉ dẻo dai… không tỏ ra phấn khởi hay thất vọng vì con được điểm cao hay tháp, làm bài tốt trẻ vui, mình cũng vui, làm bài không tốt có thể con trẻ hơi buồn. Chúng tôi liền nói “làm bài không tốt có thể phát hiện ra chỗ nào mình chưa nắm chắc, nếu như đề bài cô giáo ra toàn những cái con đã biết, được điểm cao nhưng không phát hiện ra chỗ nào mình chưa nắm chắc, chẳng phải đáng tiếc lắm sao!”
Áp dụng chính sách “thi tốt không khen thưởng”, đương nhiên cũng có chính sách đi kèm là “thi kém không phê bình”. Việc con thi tốt hay không tốt đều là việc bình thường, không phải vì cô bé làm bài thi tốt mà tỏ ra phấn khởi hay không tốt thì liền bực mình, thất vọng. Thái độ “thơ ơ” về vấn đề thành tích, việc khen thưởng tầm thường đem lại động cơ tầm thường, khiến con trẻ không chuyên tâm vào bản thân việc học, xem phần thưởng là mục đích, học tập là thủ đoạn, mất đi mục tiêu thực sự. Chỉ trong tình huống không tin vào khả năng của mình, trẻ mới cần khen ngợi và sự khẳng định từ bên ngoài để cũng cố sự tự tin cho mình. Bất kỳ trong việc gì, chỉ cần khi trẻ đã hình thành được năng lực tương đối xác định thì không cần phải thường xuyên khen ngợi…"
“Một vấn đề rất lớn trong giáo dục gia đình hiện đại là, bố mẹ có thể hy sinh cuộc đời cho con, nhưng lại không chịu hy sinh thời gian, công sức cho con.
“Chúng ta sinh ra một em bé, không những phải có trách nhiệm nuôi em bé lớn, mà còn có trách nhiệm để cho em được hạnh phúc”
“Cho dù các bậc phụ huynh yêu thương con mình đến đâu, nếu thường xuyên đặt ra yêu cầu “phải biết nghe lời” với trẻ, đồng thời yêu cầu trẻ nhỏ phải phục tùng mình, thì thực chất anh ta là người của chủ nghĩa quyền uy. Trong tiềm thức anh ta chưa bao giờ bình đẳng thực sự với con. Nhưng trong mắt con trẻ, họ chỉ là những bậc phụ huynh không biết nghe lời”
Nếu bất kỳ bố mẹ nào cũng muốn thuyết phục con trẻ làm theo suy nghĩ của mình, suốt ngày bắt trẻ phải phục tùng mình, vô hình trung sẽ dạy con trẻ cũng áp dụng phương pháp đó với người khác. Những sự việc như thế tích tụ quá nhiều sẽ hình thành nên tâm lý cực đoan, phát triển thành bản tính quá khích."
“Con trẻ có những biểu hiện không tốt, chửi một bài, đánh một trận là chuyện dễ dàng và thực hiện xong cũng cảm thấy rất hả hê, vị phụ huynh nào cũng có thể làm được – chính vì thế được rất nhiều phụ huynh yêu thích và áp dụng. Chỉ có điều, nó không thể giải quyết bất kỳ vấn đề gì, chính vì thế nó cũng sẽ khiến những bậc phụ huynh đã quen với việc giải quyết vấn đề một cách “hả hê”, “dễ dàng” đó dần sẽ cảm nhận được rất nhiều điều không hả hê và không dễ dàng trong những năm tháng sau này do không có phương pháp dạy con. Đánh chửi có thể sẽ giải quyết được một vấn đề nhỏ trước mắt nhưng lại gây ra tai họa ngầm lớn cho quá trình trưởng thành của trẻ, vết thương sẽ bám theo trẻ suốt đời."
"Giáo dục bằng bạo lực có thể khiến con trẻ trở nên phục tùng, nhưng không giúp con trẻ trở nên thông minh và hiểu biết hơn, có thể khiến trẻ trở nên phục tùng nhưng sẽ không khiến chúng trở nên tự giác và có ý chí tiến thủ - giáo dục bằng bạo lực có thể thu được một số kết quả tạm thời, nhưng phải trả giá bằng sự sa đọa và suy sụp của con trẻ."
"Tất cả những nơi xuất hiện những hành động lớn tiếng trách mắng, sẽ có những hành vi thô lỗ và hiện tượng thờ ơ trong tình cảm. Những đứa trẻ được giáo dục từ những lời trách mắng mất đi khả năng cảm nhận được tình cảm tinh tế nhất của người khác, chúng không nhìn thấy cũng không cảm nhận được cái đẹp xung quanh, chúng vô cùng lạnh lùng, lãnh đạm, không hề có lòng thương, trong hành vi của chúng có lúc sẽ xuất hiện biểu hiện đáng sợ nhất ở con người – tàn nhẫn."
"Đừng nên vì con trẻ biết nghe lời mới yêu con, đừng nên vì trẻ đạt được một thành tích nào đó mới khen ngợi trẻ, càng không nên vì chúng không làm mình toại nguyện mà đánh chúng. Tình yêu của bố mẹ cần vô điều kiện và sự tôn trọng đối với con trẻ cũng phải là vô điều kiện."
"Đánh chửi là biện pháp tồi nhất trong giáo dục. Phương pháp giáo dục dã man này thực ra hoàn toàn không có “yếu tố giáo dục nào, nó chỉ giúp bố mẹ trút cơn thịnh nộ mà thôi."
"Bạn buộc phải coi trẻ là một “con người” để đối xử bình đẳng, chứ không phải coi là một “con người yếu đuối để chinh phục."
"Để kiểm tra tình yêu của một người mẹ dành cho con có phải là tình yêu chất lượng hay không, đó là người mẹ có chịu buông tay con ra một cách thoải mái hay không, có chịu thúc đẩy sự tự chủ và độc lập ở con hay không. Yêu con, hãy dũng cảm buông tay ra, để hiệp sĩ nhỏ tuổi này “một mình tung hoành khắp thiên hạ.”
"Một số phụ huynh sở dĩ thường xuyên phê bình giáo dục con trẻ, chính là do có suy nghĩ sai lầm ăn sâu vào máu rằng, nếu mình không nói, không thường xuyên nhắc nhở, con trẻ không biết sửa khuyết điểm, càng ngày càng sa đọa. Thực tế là mỗi đứa trẻ đều có lòng tự trọng, chí tiến thủ chính là bản tính của trẻ, chỉ cần không bị móp méo, chắc chắn sẽ phát triển bình thường"
"Trong xã hội ngày nay có rất nhiều “người lớn chưa trường thành”, “chủ nghĩa đơn phương”. Mọi cái lý đều đứng về phía họ, họ không quan tâm đến công việc và sự cảm nhận của người khác, công việc và tâm trạng của mình là quan trọng nhất, suy nghĩ của mình la đúng đắn nhất. Trong công việc hằng ngày và trong cuộc sống, lúc nào cũng tỏ ra hẹp hòi, ích kỷ. Không những khiến người khác không vui mà còn thường đem lại điều không vui cho mình. Khi họ sốt sắng bảo vệ lợi ích cho minh, một số lợi ích đích thực trong đời người lặng lẽ trôi mất"
"Tốt bụng và độ lượng luôn luôn song hành với nhau, một cô bé biết xoa chỗ đau cho chiếc ghế con, thì sẽ biết thấu hiểu và dành nhiều tình yêu thương hơn cho người khác, gặp phải vấn đề gì không bao giờ nằng nặc giữ ý kiến và lợi ích cho mình. Lối tư duy này không những giúp bé cảm thấy vui trong hiện tại mà còn đảm bảo cho cô bé suốt đời không phải chịu thiệt thòi."
"Người tốt bụng mới là người có ít va chạm nhất với thế giới, mới dễ dàng trở thành người hạnh phúc. Những đứa trẻ không khắt khe về mặt suy nghĩ lớn lên sẽ có cách đối nhân xử thế tự nhiên, có mối quan hệ hài hòa với mọi người, sẽ có nhiều sự giúp đỡ và nhiều cơ hội hơn."
"Nếu sợ con trẻ có cái gì đó suy nghĩ không được chu toàn, người lớn sẽ suy nghĩ thay cho trẻ, theo dõi sát sao trẻ, trước mắt sẽ thấy là giúp được con, nhưng về lâu dài, điều đó chỉ gây phản tác dụng. Tất cả những việc cần làm là phải để trẻ tự mình suy nghĩ, tự mình làm, phạm phải nhiều sai lầm, dần dần mới học được cách làm cho thật tốt"
Thực sự mong rằng các bé có môi trường xanh và sạch để tự do phát triển.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét