TÌNH THƯƠNG! (Câu chuyện của người Do Thái)

Một ngày kia, có một nhóm công nhân đang đập phá một căn nhà để sữa chữa lại. Họ chợt trông thấy trong góc nhà có một cái ổ chuột. Họ bèn dùng khói để đuổi mấy con chuột trong hang. Quả thật, một lúc sau, những chú chuột chạy ra, từng con, từng con một… Sau một lúc, mọi người nghĩ rằng chuột đã chạy ra hết rồi nên họ bắt đầu dọn dẹp. Chợt họ nhìn thấy hai con chuột nữa đang cùng nhau ra khỏi miệng hang. Sau một hồi cố gắng, cuối cùng cả hai con chuột cũng lọt ra khỏi ổ. Ðiều kỳ lạ là sau khi ra khỏi hang, hai con chuột không chạy đi liền mà lại kề cận bên nhau, dường như con này đang muốn cắn đuôi của con kia… Thấy lạ, mọi người lại gần coi thử, thì thấy một con chuột bị mù đang cắn đuôi con còn lại bò từ từ ra khỏi hang…
Chứng kiến sự việc xảy ra, ai nấy đều xúc động, không nói nên lời… Tới giờ ăn, nhóm công nhân ngồi quay quần bên nhau và bắt đầu bàn luận về hai con chuột ấy… Người thứ nhất nói: "Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai con chuột đó cũng giống như mối quan hệ giữa bạn bè vậy". Những người còn lại suy nghĩ một hồi rồi nói: "Thì ra thế!" Bỗng, người thứ hai lên tiếng: "Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai con chuột đó giống như mối quan hệ giữa vợ và chồng". Những người còn lại ngẫm nghĩ một hồi, ai thấy cũng có lý, đồng tán thành. Sau một lúc im lặng, có người thứ ba lên tiếng: "Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai con chuột kia cũng giống như tình nghĩa mẹ con". Những người còn lại suy nghĩ một hồi nữa, cảm thấy điều này có vẻ hợp lý hơn. Họ tỏ ý tán thành. Một lúc sau, có giọng nói trầm trầm vang lên: " Thưa tất cả anh em! Tại sao hai con chuột ấy lại phải có mối quan hệ với nhau cơ chứ? Mọi việc vẫn tự nhiên diễn ra trong tình thương cơ mà!" Một không khí thinh lặng bao trùm lên từng gương mặt. Cả nhóm công nhìn về phía người kia, không ai nói một lời… Đúng vậy, tình thương vô điều kiện thật ra nó không cần một quan hệ nào cả, dù là mối quan hệ vật chất, là tình bạn hay thủy chung huyết thống… 
●Tình thương là điều quý giá nhất trong thế giới vật chất này. Cho nên chúng ta phải bảo vệ tình thương: Dù đó là tình yêu đôi lứa, tình thương giữa cha mẹ và con cái hay tình bằng hữu, tình thương giữa con người và con người, tình thương giữa con người và loài vật hoặc ngay cả tình thương giữa cây cỏ… Nếu chúng ta có tình thương, mọi điều tốt đẹp sẽ dần đến với chúng ta! Nhưng tình thương không chỉ là lời nói, tình thương là hành động trong cả vô hình lẫn hữu hình. Có những hành động nuôi dưỡng tình thương, nhưng cũng có những hành động làm cho tình thương bị lụi tàn và chết. Chúng ta nên là tấm gương của tình thương, như là ban tặng, chăm sóc, sống hài hòa, tha thứ và hy sinh; để khi người khác nghĩ về chúng ta, nhớ đến chúng ta, họ sẽ cảm thấy hạnh phúc, thoải mái và thậm chí cảm thấy cao thượng. Và rồi phẩm chất tốt đẹp của họ sẽ tỏa sáng. Chúng ta không nên là gánh nặng hoặc là nỗi thống khổ cho người khác trong thân, khẩu, ý của họ. Chúng ta phải là nguồn cảm hứng của sự cao thượng trong tình thương, nhất là nếu chúng ta đã được hướng dẫn bởi tấm gương của người khác. Chúng ta có thể bắt đầu thương yêu ngay từ bây giờ, hôm nay và tiếp tục ngày mai, cho đến tương lai. Thương yêu bản thân mình, thương yêu gia đình, thương yêu láng giềng, thương yêu vạn vật xung quanh. Không có tình thương trong tâm thì hầu như chúng ta không có gì cả, chỉ là gánh nặng cho mình, cho người thân và xã hội. Tình thương là điều đích thực để chúng ta bảo vệ thế giới này. Bất cứ điều gì chúng ta thương yêu sẽ trổ hoa. Bất cứ điều gì thương yêu chúng ta sẽ giúp chúng ta phát triển trong hạnh phúc. Khi chúng ta thương yêu trên một bình diện rộng lớn hơn thì đó lại là tình thương của Đức Phật. Lúc đó, chúng ta hy sinh tình yêu và hạnh phúc cá nhân vì mọi người và mọi loài ! (DTG).

FBST