Hạnh đời (Dòng thơ Liễu Ngộ)


Hạnh đời

Hạnh đời nuôi dưỡng đạo tâm
Đường trần nhẹ bước phù vân chi hề
Giác ngay trong cõi bờ mê
Đến đi tự pháp tỉnh mê tự mình.



Chỉ là...

Thế thì cứ để thời gian
Đến đi như nó đang là hiện nay
Vạn niên cũng chỉ như vầy
Có không, hung kiết, đổi thay... chỉ là

(Cảm tác từ bài Kiếp phù du của Thầy)

Mây về che ánh nguyệt
Rừng thiền thoảng sương mù
Người yêu đời khổ hải
Nên chọn kiếp phù du
Thiên thu vốn đã từ Thầy
Bến bờ giác ngộ ở ngay chân Người
Yêu đời bể khổ... mỉm cười
Phù du Thầy chọn giúp người hữu duyên



Biết đâu


Ta đâu biết lúc nào ta ngừng thở
Trả lại cho đời món nợ đã vay
Mùa thu về nắng nhẹ gió heo may
Thân tứ đại theo vòng xoay nghiệp quả.




Đạo thường

(Kính dâng Thầy mùa Noel 2013)

Nghịch cảnh chông gai lẫn đoạn trường
Làm người ai chẳng vướng sầu vương
Tánh biết nhìn ra thân, tâm, pháp
Hạnh phúc khổ đau lý Đạo Thường



Buông buồn

(Tặng một người bạn vừa bị mất tài sản)

Bất ngờ gặp phải chữ Buông
Tâm chưa thấy được nên buồn sáng nay
Nghe ra cũng thật là hay
Chữ buông bỏ được chữ buồn giữ chi!


Đi về

Đi về như tử với sinh
Phiền ai cất giữ chút tình hôm nay
Duyên xưa gặp lại kiếp này
Có không không có ô hay đi về!


Chào hạc


Ra đi để lại bên đường
Một con hạc trắng thân thương thuở nào
Hạc ơi ta vẫy tay chào
Hạc bay về núi ta vào cửa không.


Bụi mù

Phong ba một kiếp đời trôi nổi
Phiêu bạc xứ người chí lãng du
Quay về cố quận tìm tri kỷ
Còn dấu chân xưa giữa bụi mù...



Bỏ quên

Chiều vàng nhạt nắng bờ lau
Bỏ quên Kinh sử qua cầu dạo chơi
Thu về lá chẳng buồn rơi
Tìm trong phương trượng chút đời bỏ quên


Hạt nước


Con xin làm hạt nước
Tĩnh lặng ở bờ ao
Đón nguồn Vi Diệu Pháp
Lấp lánh ánh trăng sao.

(Cảm tác từ bài thơ Cánh hạc của Thầy Viên Minh:
Ta xin làm cánh hạc
Bay vút tận trời cao
Chở nguồn Vi Diệu Pháp
Về thắp sáng trăng sao.
)


Cảm tác


Ơn ai ta được làm người
Sống giữa cuộc đời có ánh triều dương
Vui lên đi hết đoạn đường
Trong cõi vô thường ta vẫn còn nhau
Hôm nay cho đến ngàn sau
Xin chút nhiệm mầu thắp sáng hư không
Hoàng hôn giữ lại ánh hồng
An nhiên tĩnh lặng tâm đồng mãn khai.


Vô Minh

Đường mây che khuất bóng trăng
Vô minh che lấp tuệ năng hỡi người
Bước ra đối diện cuộc đời
Lui về đối mặt con người trong ta.



Dâng Thầy

Con tỉnh lặng lắng nghe từng hơi thở
Thấy an vui giữa phố chợ thị thành
Con hiện hữu như bao loài cỏ dại
Góp cho đời thêm một chút màu xanh.


Phận mình

Vén mây nhìn ánh trăng khuya
Mây tan trăng lặn, bến kia bờ này
Trăm năm giấc mộng tỉnh say
Men đời uống cạn... mới hay phận mình!




Rêu phong đá dựng giữa trời
Cỏ cây thác đổ bóng đời Thiền Sư!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét