Thật Nghĩa Tu Hành


Chắp tay đâu chỉ khép hờ
Mà còn thể hiện vô bờ kính tin.
Lễ lạy, khúm núm, cầu xin
Đâu bằng bỏ thói ngông nghênh với đời.



Lâm râm niệm Phật đầu môi
Thị phi.. không dứt, ấy thời uổng công.
Bố thí chẳng với Tấm Lòng
Kể công kể trạng, Đức không còn gì!
Học nhiều nuôi lớn thức tri
Sớm chiều hơn thiệt, sân si.., cũng thừa!
Tu theo ”hiện tượng”, theo mùa
Quẩn quanh trước ngõ.. còn chưa lối vào.

– Vui mừng không phải xôn xao
Mà tâm an lạc khác nào lưu ly
Miệng dầu ” Mô Phật, Từ bi..”
Sao bằng lặng lẽ sống vì tha nhân.
Vàng y pháp phục ly trần
Nếu không buông bỏ.. vô phần Giác tâm.

Trong khi đi, đứng, ngồi, nằm
Tâm luôn có mặt với thân, tức Thiền
Dẫu còn sống giữa trần duyên
Tham, Sân.. chẳng khởi ấy miền Lạc bang
Dù không thắp một nén nhang
Vẹn toàn giới hạnh.. cúng dàng Thích Ca..

Tu từ trong ruột tu ra
Chớ tu vì.. mắt người ta ngó mình,
Mong manh cái kiếp hữu tình
Vướng chi mấy chuyện linh tinh.. hết giờ!

Mấy dòng thô thiển, đơn sơ
Tu là trở lại bến bờ tự tâm
Ngày đêm quán niệm âm thầm
Mây tan ló diện trăng rằm Tuệ quang…

Như Nhiên
Thích Tánh Tuệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét