Ở bên trong người lương thiện luôn ẩn chứa những “quý nhân”

Có người từng nói rằng, những người càng lương thiện, càng không cảm thấy được cái xấu của người khác. Lương thiện ấy, không phải là một loại lý thuyết, mà là một loại hành vi, là bản chất của sinh mệnh con người.

1. Kẻ “ăn cắp” từ 30 năm về trước

Một người có tâm địa lương thiện thì toàn bộ diện mạo, tinh thần của họ đều toát lên vẻ nhu hòa. Tướng tùy tâm sinh cũng không phải là không có đạo lý, mà người lương thiện cuối cùng đều đắc được những hồi báo tốt đẹp nhất.
Trước đây tôi từng xem một đoạn clip rất cảm động của Thái Lan. Clip mở đầu với cuộc cãi vã, giằng co giữa người phụ nữ bán thuốc và 1 cậu bé được cho là “ăn trộm”. Vì mẹ ốm, nhà lại nghèo, cậu bé buộc phải liều mình đi ăn trộm thuốc về chữa bệnh cho mẹ.\
Dù biết rằng hành động của cậu bé là xấu, nhưng đứng trước cảnh tượng đáng thương này, người đàn ông tốt bụng đã mở rộng vòng tay, không hề toan tính mua thuốc và đưa cho cậu bé một chút thức ăn.
Nhiều năm sau đó, cuộc sống cứ thế bình lặng trôi qua và người đàn ông cùng cô con gái tốt bụng ấy vẫn luôn dang tay giúp đỡ những người lang thang cơ nhỡ hay có hoàn cảnh khó khăn.
Thế nhưng, biến cố xảy ra khi vào một ngày, ông chủ cửa hàng ăn bị đột quỵ, buộc phải nhập viện cấp cứu. Viện phí cao tới mức cô gái trẻ buộc phải bán đi căn nhà của 2 cha con.
Tưởng chừng cuộc sống của 2 người từ đây sẽ thật khó khăn, chật vật thế nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra.
Tấm lòng xưa kia của 2 cha con được báo đáp. Cậu bé “ăn trộm” ngày nào giờ đã trở thành một vị bác sỹ tài ba. Với tất cả tấm lòng, cậu thanh niên trẻ đã dốc sức nghiên cứu, chữa trị cho ân nhân xưa mà không cần bất kỳ đồng viện phí nào bởi “Viện phí ngày hôm nay đã được trả từ cách đây 30 năm”.
Người cho đi yêu thương thì sẽ được yêu thương lại, người làm phúc thì sẽ được báo đáp, người lương thiện cuối cùng sẽ có quý nhân phù trợ. Khi bạn lâm vào cảnh khốn khó, cũng sẽ có người lương thiện ra tay cứu giúp, đưa bạn vượt qua cảnh gian nan.

2. Sức mạnh của sự lương thiện



Lương thiện không phải ở trong chùa miếu dập đầu thành kính, mà là ở trong những điều nhỏ bé của cuộc sống. (Ảnh sưu tầm từ internet)

Trái đất này vốn là hình tròn, tất cả những điều tốt đẹp bạn đã làm, sẽ có ngày trở về với chính bạn. Lương thiện thực sự không chỉ là một loại hình thức, mà là một loại tu dưỡng.
Lương thiện không phải ở trong chùa miếu dập đầu thành kính, mà là ở trong những điều nhỏ bé của cuộc sống, đối với người khác đều dùng thái độ tôn trọng và quan tâm.
Lương thiện khiến tâm hồn người ta trở nên đẹp đẽ hơn, phẩm chất tốt đẹp sẽ giúp bạn có một hình tượng đẹp. Những việc bạn từng làm, những lời bạn từng nói, đều tồn tại trong lòng bạn, sẽ được tích tụ từng chút từng chút một, dần dần nó sẽ làm toàn thân bạn toát lên ánh hào quang đầy thân thiện và đẹp đẽ, đầy sức thu hút người khác.
Kỳ nghỉ hè, San San có đi phỏng vấn ở một ngôi trường làm giáo viên tiếng Anh bán thời gian, khi đó đúng đợt trường đang thiếu một giáo viên tiếng Anh dạy trung học, nên họ cho cô thời gian thử việc là 7 ngày.
Cô được phân công đến một lớp học mà hầu hết các học sinh nam đều cao hơn mình, trước lúc cô được giới thiệu tới lớp, thì hầu hết các em đều tưởng cô là bạn học mới. Vì thế, một tuần thực tập này trôi qua không được như ý. Cô gái 21 tuổi này, chỉ lớn hơn đám học sinh tầm 5, 6 tuổi, tính tình thùy mị mà lại lương thiện. Cô xem 20 học sinh trong lớp như những đứa em trai, em gái mà đối đãi, làm tròn phận sự của một cô giáo.
Nhưng đám học sinh suốt ngày làm khó dễ cô, trêu chọc cô. Cô đi ra ngoài một chút là đám học trò phía dưới lập tức trở nên hỗn loạn, có đứa cầm gương trang điểm, đứa lấy điện thoại di động ra chụp chụp, đứa thì chơi điện tử, nói chuyện ầm ĩ, giống hệt như một cái chợ. Khi đi lên văn phòng thì cô bị các thầy cô khác giáo huấn, nói cô còn quá trẻ, ít tuổi nên không đủ năng lực quản lý lớp.
Tuy vậy San San trước sau như một vẫn đối xử với những học sinh này rất tốt, cố gắng làm những bài học trở nên thú vị hơn, cô luôn mỉm cười với chúng và chưa bao giờ ra vẻ, mà vừa nhẹ nhàng lại vừa cứng rắn với chúng.
Có một lần cô đi qua và nghe thấy hai học sinh của cô nói chuyện với nhau: “Giáo viên mới của chúng ta kìa, cô ấy thật là thùy mị và hiền lành, không cáu giận lại còn luôn cười tươi. Cho dù chúng ta có làm việc gì quá đáng đi nữa, cô ấy hình như cũng không nói với lãnh đạo nhà trường”.
Kỳ hạn 7 ngày thực tập đã hết, khi hiệu trưởng đang đắn đo không muốn tuyển dụng San San, thì toàn bộ 20 học sinh đều tới thỉnh cầu thầy hiệu trưởng cho cô ở lại.
Đám học sinh nói: “Chúng em chưa từng gặp cô giáo nào hiền lành lương thiện như vậy, dù chúng em có làm gì sai, cô giáo cũng không giống như những giáo viên khác mà buông lời trách mắng, lại rất từ tốn giảng cho chúng em đạo lý, buổi tối còn ở lại phòng học làm chung bài với chúng em. Tuy thời gian rất ngắn ngủi, nhưng chúng em đều rất quý mến cô giáo, mong thầy hiệu trưởng hãy để cô giáo ở lại”.
Một người lương thiện, chính là biết đứng ở vị trí của người khác mà suy xét vấn đề, thấu hiểu và đồng cảm với cảm giác của họ.
Bên trong người lương thiện có ẩn giấu quý nhân, 20 em học sinh này chính là quý nhân của San San, giúp cô có thể ở lại trường giảng dạy. Hiện cô đang dạy cấp 3 tại một thành phố lớn, tiền lương cũng không thấp.
Cho nên, lương thiện là một loại lương tri, một loại bản tính, một loại lựa chọn, là thứ đạo đức cao thượng. Nội tâm của bạn có thể hỗn loạn, nhưng nhất định không thể bị nhiễm ô; dù đến cuối cùng bạn chỉ còn 2 bàn tay trắng, nhưng cũng không thể đánh mất đi lương thiện, chân thành và đôn hậu.
Ở bên trong người lương thiện không chỉ có cất giấu vận khí, mà còn cất giấu quý nhân, làm điều tốt cuối cùng sẽ được phúc báo tốt nhất.

3. Lương thiện có thể chinh phục vạn cường địch


Lương thiện có thể chinh phục vạn cường địch. (Ảnh minh họa từ internet)

Cổ nhân thường nói: “Nhân chi sơ, tính bổn thiện”, con người sinh ra, bản chất đã là lương thiện. Chính cái “bổn thiện” này, con người mới có thể ước chế hành vi của mình, thức tỉnh lương tri, nhắc nhở người ta thời thời khắc khắc phải hành thiện tích đức. Bảo trì lương thiện là một loại lựa chọn, cũng là một loại phẩm đức.
Tôi từng đọc được 2 câu chuyện:
Câu chuyện thứ nhất: Một người đàn ông tên Cố Vinh sống ở Lạc Dương, được mời đến tham gia một bữa tiệc. Tại bữa tiệc, ông phát hiện người hầu đứng nướng thịt kia nét mặt như đang rất thèm khát, muốn ăn một vài miếng thịt nướng.
Thế là ông lấy phần thịt nướng của mình, đưa cho anh người hầu kia ăn. Mọi người tham gia buổi tiệc ai cũng cười nhạo và bảo ông làm vậy sẽ mất thân phận. Cố Vinh chỉ nói: “Một người ngày nào cũng nướng thịt cho mọi người ăn, tại sao lại để anh ta đến mùi vị của miếng thịt nướng như thế nào cũng không được thưởng thức chứ?”.
Về sau chiến loạn liên miên, có rất nhiều người ở Lạc Dương xuôi theo dòng Trường Giang tiến về phía nam. Và trong chuyến hành trình đó cứ mỗi lần Cố Vinh gặp nguy nan, thường xuyên có một người tìm cách bảo vệ cho ông. Khi Cố Vinh cảm kích hỏi nguyên nhân, mới biết được anh ta là người hầu mà được Cố Vinh đưa cho miếng thịt nướng đầu tiên năm đó.

Câu chuyện thứ hai: Có một lần, Tuần Cự Bá ngàn dặm xa xôi đi gặp một người bạn đang mang trọng bệnh, nhưng cũng vừa lúc quân giặc bên ngoài đánh vào tòa thành này. Người bạn khuyên Cự Bá hãy mau rời khỏi, nói: “Tôi không sống được bao lâu nữa, nhưng ông thì khác, ông hãy mau rời khỏi đây đi?”.
Cự Bá nói: “Tôi đường xá xa xôi tới đây thăm ông, ông lại muốn tôi đi là sao. Vì được sinh tồn mà là đánh mất đạo nghĩa, đây đâu phải việc mà Cự Bá tôi có thể làm được chứ?”. Cuối cùng nhất quyết không rời khỏi.
Về sau thành trì bị chiếm đóng, quân giặc tiến vào thành, thấy Tuần Cự Bá vẫn ở chỗ này, bèn hỏi: “Đại quân chúng ta tiến thành, toàn bộ dân trong thành đều chạy hết, ngươi là ai mà vẫn dám một mình ở lại đây?”
Cự Bá trả lời: “Bạn tôi bị bệnh, tôi không nhẫn tâm để một mình anh ấy ở đây, nếu các người nhất định muốn giết anh ta, tôi nguyện sẽ dùng tính mạng của mình để hoán đổi”.


Quân giặc nghe xong rất chấn động, sau khi cùng bàn bạc thảo luận chúng nói: “Chúng tôi là những người không biết đạo đức và lễ nghĩa, lại xâm nhập vào vùng đất đầy đạo đức và lễ nghĩa rồi”. Thế là chúng liền lập tức rút quân khỏi thành, và cả tòa thành được bảo toàn nguyên vẹn.
Hai câu chuyện này là minh chứng cho thấy tâm thiện lương có vai trò quan trọng như thế nào, sự lương thiện của bạn sẽ có ngày giúp đỡ được bạn. Vì thiện lương là tính cách mềm yếu nhất ẩn chứa trong nhân tính con người, nhưng cũng đồng thời lại là loại cảm xúc có sức mạnh nhất.
Thiện lương là khái niệm cơ bản biểu hiện cách làm người, có rất nhiều người coi sự thiện lương chỉ là vẻ hời hợt bên ngoài; nhưng sự thiện lương thật sự chân chính là đến từ nội tâm bên trong, là sự vững chắc trong lòng: là chính trực, bao dung, thẳng thắn đối xử với người.
Những người như Cố Vinh và Cự Bá, bởi sự thiện lương của họ, vì vậy cuối cùng khi gặp phải nguy hiểm cũng là tự mình có thể cứu mình. Sự hành thiện không đợi phúc báo của họ, không những có thể giúp đỡ được người khác, còn chính là giữ lại đường thoái lui và “quý nhân” cho bản thân sau này.
Thái độ làm người thiện lương tốt bụng của bạn, cho dù bước đi có rất đỗi bình thường, cũng không mất đi cảnh giới khiến bạn trở nên phi thường, và điều bạn nhận được đó chính là sự giúp đỡ chất phác và hào phóng vô tư, cho dù việc gặp gỡ chỉ nhạt như nước, cũng không mất đi khí phách của “người quân tử”.

Theo: https://phunugiadinh.vn/phu-nu/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét