CÒN CHĂNG MỘT NỤ CƯỜI


Một buổi sáng tinh khôi
Trời đất mỉm môi cười
Hoa vô ưu rơi nhẹ
Theo gió giỡn đùa chơi.



Những người con Điều ngự
Nhặt những cánh hoa rơi
Đi khắp mười phương cõi
Dâng hoa đẹp cho đời.

Mỗi người mỗi cành chơi
Mỗi hoa mỗi đất trời
Trong lòng hoa có Phật
Hoa nở Phật mỉm cười.

Đường xưa còn một lối
Ngôn ngữ vượt qua rồi
Ôi đất trời mầu nhiệm
Còn chăng một nụ cười

Tháng 2 – 1992
Thơ: Tuệ Nguyên - Thích Thái Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét