Nụ cười – Dân Nam Kỳ hình như đi đâu cũng cười, nụ cười đó xuất hiện ở khắp nơi, nhất là dân Miền Tây. Ra ngoài đường cười, vô quán cười, gặp người lạ cười, làm gì cũng cười, bực bội cũng cười hoặc thậm chí mới cãi lộn xong cũng cười. Cái thứ dân gì mà làm gì cũng cười, thật là đáng ghét. Chẳng bù cho mấy bạn kia, suốt ngày căng thẳng và nghiêm trang.
Không biết chặt chém – Cái này thừa nhận là tùy vì ở đâu cũng có người này người kia. Nhưng đa số người ở Miền Nam buôn bán giá sòng phẳng, chẳng bao giờ nói thách. Họ thậm chí không biết canh me ai là khách vùng trong vùng ngoài để chặt chém. Không như ở ngoài kia, người miền Nam mà ra Hà Nội mua đồ là mấy người bán hàng chém như chém cá, nói thách gấp 3-4 lần. Đúng là trong Nam cũng có người này nọ nhưng đa số rất minh bạch và vui vẻ. Đáng ghét quá đi à.
Phục vụ quá tốt – Dân Miền Nam đúng là biết cách phục vụ quá tốt, ăn đứt ngoài Bắc. Vô quán được trông xe miễn phí, trà đá miễn phí. Phục vụ thì niềm nở, tận tình, lúc nào cũng cười. Đi ăn ở trong Nam nhất là ở Sài Gòn luôn khiến bạn có cảm giác bạn là thượng đế chứ không phải như đi ăn xin. Họ sẽ đối xử bạn khư khách hàng thực sự không phân biệt giàu nghèo, bạn đi xe gì, bạn là ai. Chẳng bù cho ngoài Hà Nội. Đi ăn Phở Bát Đàn phải xếp hàng, tự bưng tô phổ nóng trên tay rồi tự tìm bàn ngồi. Đi ăn quán thì phục vụ kém, tiếp viên chẳng bao giờ biết cười là gì. Người Miền Nam thật là đáng ghét quá đi.
Hay nói thẳng chứ không vòng vo – Nếu họ ghét bạn họ sẽ nói, nếu họ thích bạn họ sẽ nói. Nếu họ tò mò cái gì về bạn họ sẽ nói. Cách họ nói như một cộng một là hai, nói cái là hiểu chứ không bóng gió như ai kia, nghe mệt cả não.
Thật thà hiền lành– Cái thứ dân gì mà hiền như cục đất, quá thật thà. Đúng là bây giờ đã bớt rồi so với thời trước 75 ,nhưng đa số vẫn vậy, hiền, thật thà và tốt bụng. Đã vậy còn tin người quá đáng, họ không sợ bị lợi dụng hay sao á?
Nhậu nhiều – Cái này thì khỏi nói. Dân Nam Kỳ rất khoái nhậu, nhất là Miền Tây. Vui nhậu, buồn nhậu, chán nhậu, không làm gì cũng nhậu, không vui không buồn cũng nhâu. Cứ đi ra bất cứ con đường nào ở Miền Nam vào buổi chiều xem, toàn là quán nhậu. Nhậu nhiều quá nha mấy bạn.
Tác phong làm việc chuyên nghiệp và uy tín – Đúng là so với Tây thì còn rất xa nhưng so với miền Bắc thì y chang như Mặt Trời và Mặt Trăng, ban ngày và ban đêm. Cái thứ dân thì mà làm việc nhanh gọn, tác phong thì nghiêm chỉnh, sếp thì đối xử với nhân viên như người nhà chứ không có lên giọng cấp trên cấp dưới. Buôn bán thì luôn giữ uy tín, khách mua hàng có thể mang trả lại, tùy vài chính sách của cửa hàng. Chủ kinh doanh thì luôn lắng nghe khách hàng chứ không phải ngược lại. Ngoài Bắc thì sặc mùi tư duy bao cấp, chủ hộ kinh doanh coi khách chẳng ra gì.
Nắng ấm quanh năm – Miền Nam hình như chẳng biết lạnh hay rét là gì cả vì khí hậu ở đây là nắng ấm quanh năm. Muốn lạnh thì đi lên Đà Lạt hay Tây Nguyên là có. Còn muốn đi tắm biển thì Vũng Tàu, Nha Trang, Phan Thiết hay Đà Nẵng mà thẳng tiến. Vì nắng ấm quanh năm nên con người ở đây tính tình cũng thế, luôn tươi cười. Thật là đáng ghét quá đi.
Và cuối cùng, luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác – Người Miền Nam rất tốt bụng và hay tin người đến kỳ lạ, sau 75 thì đỡ rồi chứ vẫn còn. Ở Sài Gòn có nhiều quán ăn vài ngàn để giúp người nghèo, có vài chỗ trà đá miễn phí hay bán bánh mì miễn phí cho dân lao động. Ở đâu cũng có hội này hội kia tự phát để làm từ thiện. Cái thứ dân gì mà tốt bụng quá không biết nữa ?!
Thấy chưa? Dân Nam Kỳ thật là đáng ghét. Cái thứ dân gì mà hiền như cục đất, lúc nào cũng cười, không biết chặt chém, phục vụ thì coi khách như thượng đế, khí hậu thì nắng ấm quanh năm. Chẳng bù với ngoài kia. Thật là đáng ghét quá đi. Tôi mới nói về những điều đáng ghét về dân Nam Kỳ rồi đó. Mấy bạn Nam Kỳ có chửi tôi không?Chửi hả !! Cũng cám ơn, Tui bậy thì chửi cho tui "xửa"!
Không hả? Sao kỳ vậy?
Thiệt là đáng ghét quá đi....."Mèn,,,đéc ...ơi.."... Thui, tui đi dìa nhe chị...!!!
MH chuyển tiếp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét