Chỉ Là

đời vẫn gọi ta chàng thi sĩ
đâu ngờ thơ chỉ một mùa thôi
từ nay nghiên bút đành khô mực
ta chỉ làm thơ tặng một người



một ngày bỗng gặp duyên tiền kiếp
cánh bướm hải hồ xin ghé chân
tương tư thôi cũng đành duyên nghiệp
tơ tóc xin nguyền một hậu thân


ta gọi tên người một tối mưa
bến đời sao biết đã về chưa
hay còn trôi mãi đời phiêu bạt
lỡ hẹn hoàng hôn một bóng dừa


👥💮💮💮👥  

Ngày xưa…tôi nhớ có lần
Một chiều bên nhỏ ân cần dặn nhau
Niềm sơn hạ chí non cao
Đôi khi hoán vị miễn sao có chừng!
Chỉ mình là hạnh Pháp vương
Yêu em chút mật bên đường cho vui


Bye !


Chào em , du sĩ lên đường
Để mai...đời có vô thường cũng vui
Từ chia tay gió bụi rồi
Mỗi lần khăn gói ...bồi hồi vu vơ
Lên đường để lại bài thơ
Nào ai biết chuyện bất ngờ đâu em !


Chỉ Là


Và chỉ là hạt bụi
Một hôm bỏ về xuôi
Đêm nào trên mái phố
Nhớ non xưa ngậm ngùi 


Thơ: TOẠI KHANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét