Giữ Ngũ Giới

Các Phật tử dù Nam Tông hay Bắc Tông đều biết ngũ giới, tam quy. Đó là hai chuyện gần như bắt buộc phải biết nếu là Phật tử. Có điều theo nhận xét của tôi, không mấy người hiểu tới nơi tới chốn ngũ giới. Có người nghĩ là giữ giới cho có phước, có người nghĩ giữ năm giới cho bớt tội lỗi, có người kết hợp cả hai, vừa bớt tội vừa thêm phước. Thật ra còn khía cạnh thứ ba rất là quan trọng theo nhận xét của tôi, có lẽ không nhiều những người Phật tử quan tâm đến khía cạnh thứ ba đó là nếu mình có được những thiện pháp như là tín, tấn, niệm, định, tuệ, nói rộng thêm là kham nhẫn, hành xả, từ bi, nói dài dòng là 25 Tịnh hảo, nếu có được những thiện pháp đó trong lòng của mình thì chuyện giữ năm giới là chuyện rất tự nhiên. Giống như có trồng hoa thì thấy đẹp thấy thơm. Năm giới chỉ là một phần nhỏ xíu được toát ra từ một con người có hàm dưỡng. Không thể tách rời năm giới và tâm tư người Phật tử được. Ví dụ như người có văn hóa, có giáo dục là người cư xử, ăn nói phải phép. Ăn nói phải phép cư xử phải phép chỉ là một phần toát ra từ một con người có giáo dục, ngoài hai chuyện đó thì còn bao nhiêu tính cách tốt đẹp khác nữa ở người có giáo dục. Năm giới cũng vậy, chỉ là một phần nhỏ xíu ở con người có hàm dưỡng, ví dụ, không sát sanh không phải chỉ là vì sợ tội mà vì thương chúng sinh khác. Ai cũng sợ chết, không lý nào mình đi lấy mạng chúng sinh khác. Hơn nữa một người có từ bi, hiểu đạo thì họ không thể tìm ra được lý do nào giết người khác dù giết để ăn hay để tiêu khiển, hay là trò thể thao. Chỉ riêng giới sát sanh thì đã thấy rõ ràng đó là một phần nhỏ được toát ra từ một tâm hồn hiểu chuyện có hàm dưỡng. Và một điều nữa, vạn vật trong vũ trụ này hiện hữu và vận hành trên mặt phẳng của những nguyên tắc, trật tự. Nhìn vào nếu không suy tư, không biết Phật pháp, mình nghĩ rằng có thể mọi thứ là sự ngẫu nhiên và thích làm gì thì làm. Mọi sự tuy thấy xô bồ nhưng thật ra chúng đang tồn tại trên trật tự, một khi mình làm điều gì mang tính tiêu cực (sát sanh, trộm cắp, tà dâm, nói dối, đâm thọc, uống rượu…) thì mình đã can thiệp vào trật tự vốn có của vạn vật. Thí dụ, như con vật đó đang sống, nó đang đi theo trật tự do nghiệp của nó và nghiệp của những chúng sanh khác, sự có mặt của nó trong bối cảnh thiên nhiên đó là một phần đóng góp. Nếu như mình cho chim ở hoặc chim ăn, thì mình cũng can thiệp nhưng theo hướng tích cực. Khi mình sát sanh là mình can thiệp một cách tiêu cực vào dòng chảy của vạn hữu. Chúng ta sống ở đời có hai cách can thiệp: tiêu cực và tích cực. Một người Phật tử thấy điều này thì không thể nào hành động tầm bậy được. Một người giữ được năm giới thì họ đã có đóng góp rất lớn cho thế giới. Nếu như một buổi chiều vắng, một đêm khuya, mình có mặt trên con đường làng, nơi ven đồi, một bìa rừng mà yên tâm thanh thản bước đi an toàn không sợ hãi thì quá tốt, đàng này chính sự có mặt của những con người xấu khiến cho những nơi này không còn an toàn nữa. Rõ ràng chúng ta đã mất đi một phần của thế giới. Nói như vậy có nghĩa là khi anh là một người tốt, chẳng những bản thân anh tốt mà còn ảnh hưởng đến cả thế giới nữa. Khi mỗi cá nhân không có tật cướp giựt, cưỡng bức người có tiền, cưỡng bức phụ nữ, người già, thì xã hội thanh bình, an toàn hơn; những con đường làng ven đồi ven rừng sẽ đẹp biết chừng nào. Khi mình sống bất thiện thì bản thân mình là thùng rác mà thùng rác này còn có sự lan tỏa ra xung quanh. Ai đi du lịch thì biết, có những quốc gia người ta khuyến cáo có những đoạn đường không an toàn, vì ở đó có sự có mặt của những con người không có năm giới. Vì vậy, khi anh có năm giới thì anh không có thù hận, không có gieo rắc sự sợ hãi cho người khác. 

#LớpKinhTạngVietheravada
#SưGiácNguyên giảng
Nguồn: Facebook

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét