A ZEN MONK AND A FERRYWOMAN ( Thiền sư và cô lái đò


(Nguyên Giác dịch tiếng Anh)


One day a Zen monk had to cross a river. He went over a ferryboat which was rowed by a beautiful woman.

After the boat reached the other shore, the ferrywoman collected the normal fares from all passengers except the monk, who was asked to pay double.

The monk was surprised and asked why. Smiling, the ferrywoman said, “Dear Venerable, because you gazed at me.”
Silently, the monk paid double the normal fare and stepped onto the river shore.


Một hôm, một Thiền sư phải qua sông. Sư bước lên một chiếc đò của một cô lái đò xinh đẹp.
Sau khi thuyền cặp bến, cô lái thu tiền từng ngườì như bình thường, chỉ trừ nhà sư bị cô lái đò đòi tiền gấp đôi.

Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao.
Cô lái mỉm cười: “Thưa Thầy, vì Thầy đã nhìn em…”
Nhà sư lặng lẽ trả tiền và bước lên bờ.


One day the monk had to cross the river again. This time the ferrywoman asked for triple the normal fare.
The monk was surprised and asked why.
Smiling, the ferrywoman said, “Dear Venerable, you gazed at my underwater reflection.”

Silently, the monk paid triple the normal fare and stepped onto the river shore.

Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền "gấp ba."
Nhà sư ngạc nhiên, hỏi vì sao.
Cô lái cười bảo: Thưa Thầy, Thầy đã nhìn em dưới nước.
Nhà sư nín lặng trả tiền gấp ba bình thường, và bước lên bờ.


One day the monk had to cross the river again. After boarding the ferryboat, the monk closed his eyes and sat in meditation.
This time the ferrywoman asked for five times the normal fare. The monk was surprised and ask why.
Smiling, the ferrywoman said, “Dear Venerable, you didn’t gaze at me, but you thought of me.”
Silently, the monk paid five times the normal fare. 


Một hôm nhà sư lại qua sông. Vừa bước lên đò nhà sư nhắm nghiền mắt lại đi vào thiền định.
Đò cập bến cô lái đò thu tiền "gấp năm" lần. Nhà sư ngạc nhiên, hỏi vì sao.
Cô lái cười, đáp: Thưa Thầy, Thầy không nhìn em, nhưng còn nghĩ đến em.
Lặng lẽ, nhà sư trả tiền gấp năm lần bình thường.

One day the monk had to cross the river again. This time, the monk looked at her in the eyes.

After the ferryboat reached the shore, the monk smiled and asked how much the fare was.
The ferrywoman replied that the monk should pay nothing.
The monk asked why.
The ferrywoman smiled and said, “You looked at me, and cling not to any image. Thus, I carry you to the other shore for free.” 

Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy nhà sư nhìn thẳng vào cô lái đò…
Đò cập bến, nhà sư cười hỏi lần nầy phải trả bao nhiêu.
Cô lái đáp: Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.
Thiền sư hỏi vì sao.
Cô lái cười và đáp: - Thầy đã nhìn em mà không còn dính mắc gì tới hình ảnh em nữa… Do vậy em xin đưa Thầy qua sông mà thôi...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét