"Thầy và Trò" trong ca dao


Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa

Cả làng có một thầy đồ
Dạy học thì ít, bắt cua thì nhiều
Thương thầy, trò cũng muốn theo
Trò sợ thầy nghèo bán cả trò đi!

Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy

Bồng bồng mẹ bế con sang
Đò dọc quan cấm đò ngang không chèo
Muốn sang thì bắt cầu Kiều
Muốn con hay chữ, thì yêu lấy thầy!

Con ơi ham học chớ đùa
Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo

Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.

Con ơi ghi nhớ lời này
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên.

Con cóc là cậu ông Trời
Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho
Con cóc là cậu thầy nho
Hễ ai nuôi nó trời cho quan tiền.

Dạy con từ thuở tiểu sinh
Gần thầy gần bạn tập tành lễ nghi
Học cho 'cách vật trí tri'
Văn chương chữ nghĩa nghề gì cũng thông.

Không ham bồ lúa anh đầy 
Tham ba hàng chữ làm thầy thế gian.

Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Công cha cũng trọng, nghĩa thầy cũng sâu.

Ngày nào em bé cỏn con 
Bây giờ em đã lớn khôn thế này
Cơm cha, áo mẹ, công thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao.

Học trò ăn vụng cá kho 
Bị thầy bắt được đánh mo lên đầu.

Học trò ăn vụng càng cua 
Bà thầy bắt được, tôi mua tôi đền.

Học trò thò lò mũi xanh 
Ăn vụng bánh đúc chạy quanh nhà thầy.

Khó thì hết thảo hết ngay
Công cha cũng bỏ, nghĩa thầy cũng quên.

Lấy lính thì được ăn lương
Lấy thầy ăn óc, ăn xương gì thầy?

Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói: đố mày làm nên!

Mười năm cắp sách theo thầy 
Năm thứ mười một vác cày theo trâu.

Vinh quy bái tổ về nhà 
Bõ công đèn sách mẹ cha nuôi thầy.

Sự đời phải nghĩ mà răn
Phải nuốt lời bạn phải ăn lời thầy
Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy bạn thì mày mới nên.

Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim.

Trèo lên cây khế bẻ bông
Ngó vô trường học thấy đông dậm dầy
Nếu em không sợ ông thầy
Thì cầm bút sửa chữ này cho anh.

 (sưu tầm)