VÌ SAO NGƯỜI CHẾT KHÔNG TRỞ LẠI BÁO TIN ?

Ca Chiên Diên là một vị tôn giả rất khéo trau chuốt văn từ, khéo về nghị luận, được khen là nghị luận bậc nhất. Vị tôn giả này nghị luận với bất cứ ai thì nhứt định được thắng lợi.

Có một lần Tôn giả biện luận với vị ngoại đạo chấp đoạn thường, ngoại đạo hỏi:
“Phật giáo nói có sáu nẻo luân hồi, tôi thấy lý luận này không đúng, ông nói người chết rồi trở lại làm người, nhưng tôi chưa thấy có ai chết rồi lại trở về báo tin cả. Thế thì ông làm sao biết người chết rồi lại sanh trở lại làm người ư? Điều này không có căn cứ.
Tôi cho rằng người ta chết rồi giống như là ngọn đèn tắt, không có đời sau. Người có đời sau, chỉ là một thứ tưởng tượng, đó là một thứ giả thiết của người đời mà thôi.”
Tôn giả nghe rồi mới nói với vị ngoại đạo rằng:
“Người chết rồi có thể trở về hay không; trước khi trả lời câu hỏi đó, tôi xin hỏi ông: người phạm tội, bị chính phủ bắt cầm tù, người ấy có tự ý trở về nhà được không? Người ấy có được tự do không?”
Ngoại đạo đáp:
“Đương nhiên là không có tự do, không thể tùy ý trở về nhà rồi.”
Tôn giả nói:
“Thế thì người chết rồi, vào địa ngục, cũng giống như người phạm tội bị bắt cầm tù, không thể tự do trở về được.”
Ngoại đạo nghe xong, nói:
“Điều này rất có lý! Người ta vào địa ngục thì không tự do rồi; nhưng nếu người ấy sinh lên trời thì rất tự do, tại sao cũng không thấy có ai sanh lên trời trở về nhà báo cho gia đình biết để khỏi phải lo? Vì thế lý luận người chết rồi sanh lên trời cũng không đứng vững.”
Tôn giả Ca chiên diên đáp:
“Ông nói cũng rất có lý đấy. Tôi xin lại đưa một ví dụ:
Ví như có người bất cẩn lọt vào hố xí, chẳng dễ gì sau khi ra khỏi hố xí rồi lại chịu nhảy trở vào nữa sao? (ngày xưa hố xí không giống với nhà xí bây giờ, người ta đào xuống đất một cái hố lớn, bên trên gác một miếng ván, người ta ngồi trên miếng ván mà đại tiểu tiện. Nếu miếng ván ấy bị mục gẫy, người ta không cẩn thận sẽ bị rớt xuống đó),
Trong mắt chư Thiên, cõi thế gian ô trọc này có khác nào trong hố xí, được sanh lên cõi trời giống như ra khỏi hố xí, vì thế nên không trở về nữa.
Giả như người này từ trên trời lại trở về, cũng phải trải qua một thời gian dài, vì một ngày đêm trên cõi trời Tứ thiên vương bằng năm mươi năm ở nhân gian, một ngày đêm ở cõi trời Tam thập tam (trời Đao Lợi) thì bằng một trăm năm ở nhân gian, một ngày đêm ở trời Dạ Ma bằng hai trăm năm ở nhân gian.
- Ví như có người sanh lên trời rồi, trước phải an bài chổ ở. Chổ ở an bài ổn thỏa xong phải mất đi một hoặc hai ngày, nếu như ngày thứ ba lại trở về thì đã quá ba trăm năm rồi. Lúc đó bà con thân quyến đã chết cả rồi nên không thấy được có người từ cõi trời trở về.”

FB TT Tuệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét