Buổi sáng hôm đó, cô đang dọn dẹp văn phòng làm việc thì bỗng nghe tiếng điện thoại reo. Nhìn vào thấy số lạ, cô bèn để mặc không nghe máy rồi tiếp tục làm việc.
Nhưng 2 phút sau chuông lại đổ lần nữa, vẫn là số điện thoại đó. Cô buộc phải bắt máy:
-A lô – Cô có vẻ dè chừng vì thời buổi bây giờ có rất nhiều kẻ lừa đảo qua điện thoại.
Bên kia đầu dây là giọng 1 bé gái yếu ớt:
-Mẹ ơi, con sẽ không làm mẹ giận nữa đâu, mẹ về nhà đi mẹ.
Cô cau mày, chép miệng:
-Không biết lại là thủ đoạn lừa đảo mới hay gì đây.
Hơn nữa, cô vẫn còn độc thân, lấy đâu ra con gái gọi điện đến, cô gái bực mình rồi nói to:
-Xin lỗi, nhầm máy rồi.
Dứt lời, cô gác máy luôn
Những ngày sau đó, số điện thoại này vẫn không ngừng gọi tới, mỗi ngày mấy lần, bất kể ngày đêm. Đặc biệt là vào nửa đêm khiến cô tức giận vô cùng. Nhưng vì tính chất công việc phải bật máy 24/24 nên cô không làm cách nào được. Cô cảm thấy rất khó chịu và phiền phức. Nhiều lúc thấy cuộc gọi đến cô lập tức tắt luôn, có lúc lại không nhận, để mặc chuông điện thoại cứ đổ..
Đúng 1 tuần sau, cũng vào buổi sáng. Cô đang bận bù đầu với mớ sổ sách ở văn phòng thì số điện thoại lạ lại gọi tới, cô gái không còn chịu đựng nổi nữa cô quyết định nhận điện thoại định cho người lạ mặt kia 1 trận rồi tắt máy. Nhưng đầu dây bên kia lại cất lên giọng nói thì thào của cô bé đó:
-Mẹ ơi, mẹ đi công tác lâu thế, lúc nào mẹ mới về?? Bây giờ toàn thân con thấy đau quá, chú nói mẹ còn lâu nữa mới về. Mẹ, nếu bây giờ mẹ không về được thì hãy hôn con 1 cái qua điện thoại được không??
Nghe được những lời bất lực này của đứa trẻ, cô gái không cách nào từ chối, cô hôn liên tục 2 cái vào điện thoại. Sau đó cô nghe thấy tiếng đứa bé thở dốc đứt đoạn:
-Mẹ..con..rất..hạnh phúc…con..rất..vui…
Sau câu nói đó đứa bé bỗng im lặng hồi lâu thì đột nhiên bên kia điện thoại vang lên tiếng 1 người đàn ông:
-Tôi xin lỗi, những ngày này đã mang đến nhiều phiền phức cho cô, thật sự rất xin lỗi. Tôi đã định sau này sẽ gọi điện tạ lỗi với cô.
Cô gái ngạc nhiên khó hiểu:
-Anh là ai?? Tại sao anh biết con bé gọi điện quấy rầy tôi mà anh không ngăn cản.
Đầu dây bên kia ngập ngừng, giọng nói run run:
-Tôi là chú của nó, con bé này số khổ. Từ khi sinh ra chưa tròn 1 tháng tuổi, bố nó đã bỏ đi theo người đàn bà khác. Năm nó 2 tuổi lại phát hiện bị ung thư xương ác tính phải nằm trong bệnh viện xạ trị. Nhưng nửa tháng trước, mẹ nó đã bị tai nạn qua đời trên đường đến bệnh viện thăm con. Con bé đến giờ vẫn chưa biết vì tôi giấu nó, ngày nào cũng điều trị hóa chất đã đủ dày vò nó tội nghiệp lắm rồi, giờ mà nói ra tôi sợ nó không chịu được mất.
Cô gái bây giờ mới vỡ lẽ, cô ngậm ngùi xót xa thay cho số phận của đứa trẻ bất hạnh:
-Thì ra là vậy.
-Tôi thật sự không còn cách nào khác mới tìm đại 1 số điện thoại cho con bé. Nó cứ ngỡ đang nói chuyện với mẹ thì mới cảm giác bớt đau hơn. Tôi phải xin lỗi cô rất nhiều. Mong cô thông cảm.
Cô gái rưng rưng nước mắt:
-Không, anh không cần phải xin lỗi. Tôi thật ích kỷ quá. Thế hiện giờ tình hình con bé thế nào rồi ạ??
Người chú nấc lên nghẹn ngào khi nghe câu hỏi đó:
-Con bé đã đi rồi, nhưng trên khuôn mặt nó đã nở nụ cười mãn nguyện vì được mẹ hôn lần cuối. Trên tay con bé vẫn còn nắm chặt chiếc điện thoại để có thể nghe được giọng nói của mẹ. Cảm ơn cô đã cho con bé vui vẻ ra đi.
Cô gái choáng váng, không còn biết nói gì nữa, đôi chân mềm nhũn ra đứng không vững. Cô buông điện thoại rồi gục xuống bàn bật khóc nức nở.
Theo: http://www.webtretho.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét