TIẾNG LÒNG TÔI...


Có bao giờ bên rừng chiều hoang vắng
Róc rách xa xa tiếng suối trong veo
Mê hoặc lang thang quyến rũ lạc vào
Cảnh giới thần tiên toàn âm thanh tao nhã
Có bao giờ bình yên bên ghềnh đá
Biển lại rì rào vỗ sóng u buồn
Ai oán, xa xôi như tìm hiểu cội nguồn
Thân phận lạc loài từ nhân gian cảnh giới

Chớ phân tích âm thanh từ đâu tới
Giai điệu tương đồng, hoàn cảnh nỗi trôi
Mĩm cười chấp nhận... đấy tiếng lòng tôi
Luôn phiêu dạt vào khung trời Tâm thích ứng ...

Huệ Hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét