Có đôi khi, bạn mải mê sống gấp mà quên đi những điều vốn nhỏ nhặt nhưng lại mang ý nghĩa vô cùng lớn lao...
1. Người phụ nữ quét dọn
Trong tháng thứ hai học tại trường y tá, giáo sư giao cho chúng tôi một bài kiểm tra đột xuất. Là một sinh viên chăm chỉ, tôi dễ dàng giải quyết xong các câu hỏi, nhưng mọi việc không còn suôn sẻ ở câu hỏi cuối cùng: “Em hãy cho biết tên của người phụ nữ vẫn quét dọn trong trường là gì?”. Hẳn đây chỉ là trò đùa cho vui. Tôi đã gặp người phụ nữ đó rất nhiều lần. Cô ấy cao, tóc đen, khoảng chừng 50 tuổi, nhưng ai mà nhớ được tên cô ấy chứ.
Tôi nộp bài và bỏ trống câu hỏi cuối. Trước khi lớp học kết thúc, một sinh viên hỏi giáo sư liệu câu hỏi cuối có được tính vào điểm bài thi hay không. “Hiển nhiên rồi,” giáo sư trả lời.
“Trong sự nghiệp của mình, các bạn sẽ gặp gỡ rất nhiều người. Tất cả họ đều quan trọng. Họ đáng được bạn quan tâm, chú ý, dù cho những gì bạn dành cho họ chỉ là nụ cười và lời chào hỏi”. Tôi sẽ chẳng bao giờ quên bài học đó. Và tôi cũng đã biết được rằng tên người phụ nữ ấy là Dorothy.
2. Bận
Thuở xưa, có một người thợ xẻ tới xin việc tại một xưởng mộc, và anh được nhận vào làm. Lương bổng cũng như các điều kiện làm việc ở đây thật tốt. Vì lẽ đó, người thợ xẻ gỗ xác định, anh phải làm việc hết sức mình. Người chủ xưởng đưa cho anh một cái rìu và chỉ cho anh khu vực làm việc.
Ngày đầu tiên, người thợ xẻ hạ được 18 cây. “Tuyệt quá,” ông chủ xưởng khen ngợi, “Cứ tiếp tục thế nhé!”. Phấn khởi trước lời khen của ông chủ, ngày hôm sau, người thợ xẻ làm việc chăm chỉ hơn, nhưng dù thế, anh cũng chỉ hạ được 15 cây.
Ngày thứ 3, anh làm việc chăm chỉ hơn nữa, nhưng rồi anh cũng chỉ hạ được 10 cây.
Ngày kế ngày trôi qua, số lượng cây anh hạ được ngày một ít đi. “Có lẽ mình đang ngày càng kiệt sức rồi”, người thợ xẻ nghĩ.
Anh tới gặp ông chủ và xin lỗi, anh nói không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông chủ xưởng mộc hỏi anh: “Lần gần đây nhất anh mài lại rìu là hôm nào?”. “Mài ư? Tôi chẳng còn thời gian mà mài nữa. Tôi còn mải bận hạ cây mà…”.
Đỗ Dương
Theo Feelmotivated