Chỉ là... Và câu chuyện về Thầy Viên Minh



Chỉ là..
.

Chỉ là chiếc lá đang rơi
Nhưng Người thấy hết cuộc đời nửa giây
Chỉ là một cái vẫy tay
Người cho ta thấy phút giây tuyệt vời
Chỉ là giọt nắng cuối trời 
Nụ cười như thị rạng ngời biết bao
Chỉ là hình bóng thôi sao?
Sao ta thấy rõ xôn xao lòng mình
Chỉ là ngọn nến lung linh
Soi sáng thực tại bài kinh của Người
Chia tay Người tiễn nụ cười
Hợp tan, tan hợp, tình người nào tan.

Võ học : đường về tâm pháp

Thế giới ngoại tại vốn cực kỳ phồn tạp, muôn vẻ nghìn màu và không ngừng biến động. Vạn hữu luôn trôi chảy như dòng thác đổ, luôn biến dịch trong từng mỗi sát na. Thế giới sâm la vạn tượng ở sát na này đã khác với cái thế giới trong một sát na trước đó. Vạn hữu luôn mới tinh khôi, như lần đầu tiên được sáng tạo. Do đó, chỉ có cái−giờ−đây mới là cái thực. Theo truyền thống phương Đông, tìm hiểu thế giới mà cứ mãi chạy theo hình tướng bên ngoài, đem tâm đuổi theo vật, đó là nỗi nguy hiểm khôn lường. Trang Tử bảo “Ngô sinh dã hữu nhai, nhi tri dã vô nhai. Dĩ hữu nhai tùy vô nhai, đãi hỷ! ” (Đời ta vốn có hạn, mà cái biết thì vô hạn. Đem cái hữu hạn để theo đuổi cái vô hạn thì nguy vậy! − Nam Hoa kinh, Dưỡng sinh chủ).

Đâu của riêng ai

 Có một anh chàng nghèo khổ nhưng lại có một tâm đạo rất lớn. Mặc dù gia cảnh vất vả nhưng lúc nào anh cũng mong muốn tìm cho mình một cuộc sống hạnh phúc, một hạnh phúc chân thật và không đổi thay.

    Mỗi khi nghe nói bất cứ nơi đâu có vị thầy nào giỏi, thì dù hoàn cảnh khó khăn anh vẫn lặn lội tìm đến để cầu đạo. Nhưng qua bao năm tháng anh vẫn không đạt được những gì mình muốn, hạnh phúc mà anh tìm kiếm vẫn thấy quá xa xôi.

Cảm hoài của người hai quê hương!

 Từ lâu tôi đã được nghe rằng: ”một người được sống trên một quốc gia nào đó trên nửa đời người thì nơi ấy gọi là quê hương”

Trước thì 60 năm cuộc đời ngày nay có thể lên đến 80 nhưng nếu lấy trung bình 70 năm thôi... thì nước Úc và Việt Nam đối với tôi đều là quê hương cả. 

NHỮNG PHẨM CHẤT LÀM NÊN MỘT TÂM HỒN HẠNH PHÚC

1. ĐỨC KHOAN DUNG

Có một câu nói rằng: Nguồn cơn dẫn đến sự thịnh nộ của một người thường là vì người khác không làm theo mong muốn của bản thân mình.

Vì thế, khoan dung là gì? Rất đơn giản, đó là đừng áp đặt mong muốn của mình lên người khác, hãy đặt mình vào vị trí của họ để thấu hiểu và cảm thông, bỏ qua cho những sai sót mà người khác gây ra.

Như thế, chính bạn sẽ không phải chịu đựng những cơn thịnh nộ xảy đến với mình. Và người khác cũng sẽ cảm nhận được điều tương tự.

Xướng Họa: Khát khao một nhịp cầu! - Sống trong thực tại

Xướng: Khát khao một nhịp cầu!

Dù đôi lần bị xem thường như hạt cát!
Vẫn tự tin giá trị thực của mình,
Đặc biệt, duy nhất sống giữa hành tinh.
Bản chất thiện lương có tên trong vũ trụ!

Hạnh Ngộ - Thiên thu

HẠNH NGỘ


Các em về như đất trời hò hẹn

Lá vờn hoa nồng thắm dạt dào hương
Các em giờ như một bầy chim én
Mang tình xuân hằng đọng nắng sân trường.

Tất Cả là thử thách

 Cuộc đời ơi! Tất Cả là thử thách.

Vào một ngày sinh nhật của tuổi thu đông nào đó trong không gian vắng lặng của những tuần lễ phong tỏa, cô đơn không một bóng thân nhân, nghe hạnh phúc đìu hiu và  tự bao giờ lệ đã thấm môi...

Thì bạn ơi xin mời bạn hãy nghe một bài hát  của Trịnh công Sơn “Ru Ta Ngậm Ngùi“ hoặc có thể  ngâm một bài thơ vừa nghĩ được hầu tự tặng cho mình như an ủi cho những ngày được hạnh phúc làm người...