Câu hỏi:
Con chào thầy ạ!
Thưa thầy con thấy thế này:
Cuộc đời sinh ra để con người giác ngộ, con cũng tương đối thấm rồi ạ, nhờ thầy!
Nhưng từ đầu khởi sự, tại sao vũ trụ không ở trong sự lặng yên, hoàn hảo của nó mà lại sinh ra con người để rồi trầm luân rồi mới giác ngộ lại sự vĩnh hằng của vũ trụ rồi lại trở về lặng im vĩnh hằng? Cũng như Đức Phật, giờ ngài đã triệt ngộ, thì sự vĩnh hằng trong sự vận hành của vũ trụ (Pháp) cũng vậy thôi, cũng biết và im lặng... vậy ngay từ đầu vũ trụ hình thành cũng đã vĩnh hằng im lặng, chỉ là không có ai biết tới điều đó... Vậy cũng đâu có ý nghĩa gì cho sự giác ngộ ạ?
Con nhớ có lần thầy nói đứa bé từ đầu đã có cái biết nhưng không có sự biết lại nó.