Câu hỏi:
Kính tặng thiền sư Viên Minh
Bỏ qua những tranh luận của một số tác giả viết về tác phẩm Chinh Phụ Ngâm của Đặng Trần Côn qua thi tài diễn Nôm trác tuyệt của Hồng Hà Nữ Sĩ Đoàn Thị Điểm, nhiều thập niên trước 1975 … Có nhiều khi tôi tự hỏi “nếu bà Đoàn Thị Điểm không diễn nôm Chinh Phụ Ngâm thì tác phẩm thi văn này có được nhiều người biết và mộ chuộng trong kho tàng gìn vàng, giữ ngọc danh tiếng quốc gia không…” ? Chỉ cần đọc hai câu thơ mở đầu Chinh Phụ Ngâm nguyên tác từ Hán văn theo thể thơ tứ ngôn của tác giả Đặng Trần Côn và biệt tài diễn Nôm của bà Đoàn Thị Điểm cũng đủ cho chúng ta nhận biết giá trị và tìm đâu có ai hơn Bà chứ !
Không ai thích ‘nghèo’, vì ‘nghèo’ đồng nghĩa với mất đi tự do. Nhưng so với cái ‘nghèo đói’ mà nhiều người hiểu, thì cái chúng ta nên cảnh giác hơn chính là ‘nghèo trong tâm hồn’. Suy cho cùng, nghèo vật chất có thể thông qua nỗ lực mà cải thiện, nhưng ‘nghèo về tâm hồn’ thì cần nỗ lực hơn rất nhiều mới có thể phất lên được.
Người nghèo trong tâm, họ không thua kém người khác về mặt vật chất, nhưng lại thua kém về “tầm nhìn và thói quen”. Những người này thường có những biểu hiện như sau: