Kính thưa Thầy,
Mỗi phút giây hiện tại trong cuộc sống điều mới mẻ, nên nếu chấp vào các kinh nghiệm, sở đắc, kiến thức cục bộ trong quá khứ sẽ gây ra sự mâu thuẫn, đối kháng, đau khổ đối với thực tại đang là. Con cảm thấy các kiến thức con huân tập lúc trước với mục đích để hiểu rõ người, rõ đời, thế nào là đúng, thế nào là sai giờ lại trở thành những trói buộc gây ra đau khổ cho chính mình. Vậy tu đúng là bớt cho tới không còn gì để bớt nữa phải không Thầy?
Khi thấy người khác đau khổ thì con có ý muốn giới thiệu họ vào Đạo nhưng đa phần mọi người không hiểu rõ Đạo Phật là gì. Họ luôn lầm tưởng Đạo Phật là ăn chay, tịnh tâm, từ bỏ mọi thứ, luôn bi quan, hay là còn trẻ mà vào Đạo làm gì. Quả thật, được chia sẻ với người khác những điều mình biết khó quá Thầy ạ.
Con thành kính tri ân Thầy và chúc Thầy pháp thể khinh an.