MÂY TRẮNG THONG DONG


Có, không đùa giỡn tháng ngày
Bao nhiêu phiền não rủ bay hồi nào
Đá kia ngồi đếm chiêm bao
Nước bao nhiêu nữa cũng vào biển trong

Ngàn năm mây trắng thong dong
Phiêu bồng hóa hiện mênh mông cuối trời
Còn đây, một đóa hồng tươi
Trên môi nhân loại nụ cười còn nguyên


Thơ Huyền Không

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét