Con thành kính đảnh lễ thầy.
Thưa thầy con không định viết thư trình pháp. Nhưng điều con thấy ra có ý nghĩa quan trọng nên nhân tiện con muốn chia sẻ trải nghiệm mà con đã thấy với đạo hữu.
Với những người không có tu tập thì không có gì phải bàn. Nhưng với những ai đang đi trên con đường trở về với pháp thì nhân quả là vấn đề mà ai cũng phải đối mặt.
Bản ngã nơi mỗi người có qui luật để hình thành nó, mỗi người sinh ra trong cuộc đời này khi biết nhìn lại chính mình thì trời ơi nơi nội tâm này đầy đủ tham lam, sân hận, si mê, tà kiến, ngã mạn… Hãy đừng trách mình vì trong quá khứ ở nhiều đời kiếp trước chúng ta đã từng ác và rất ác, đã từng tham và rất tham cho nên đã nuôi lớn cái bản ngã tham sân đến như vậy. Trong cuộc sống hiện tại từ trong gia đình cho đến bên ngoài xã hội những nơi mà có quan hệ mật thiết về lợi ích sinh tồn như chỗ làm việc, khách hàng,… gần như rất khó có thể tìm ra được những người tử tế, ngay cả môi trường tu cũng vậy.
Ở bên trong mỗi người thì tham, sân, si, bất an, sợ hãi. Ở bên ngoài thì cũng là hiện hữu những bản ngã như vậy. Muốn thoát ra khỏi sự tệ hại này thì phải làm sao và thoát khỏi là thoát đi đâu mới được. Con xin trình bày điều con muốn chia sẻ:
1. Rõ ràng mình đã từng ác, từng tham thì nay vui vẻ kham nhẫn với những điều bất như ý đó là trả nghiệp. Nợ thì trả, thiếu nợ hoài làm gì, trả đi cho nhẹ lòng.
2. Giải thoát là giải thoát ngay trên thân, thọ, tâm, pháp nơi mỗi người. Khi mắt thấy sắc, tai nghe âm thanh và ý thức biết được thực kiện đang diễn ra thì tiến trình tâm diễn ra và kết quả là tham sân khởi lên hay bất an, sợ hãi khởi lên… rõ ràng một người biết tu tập thì đâu ai muốn. Nhưng dù muốn hay không thì tiến trình tâm này cũng sẽ tự động diễn ra. Người không biết tu tập gì cả thì tiến trình tâm này điều khiển họ đến hết cuộc đời ngắn ngủi. Người biết tu tập thì chỉ cần quan sát lại sự hoạt động của nó, mà nguyên lý cốt lõi là chỉ có thấy. Nếu chỉ có thấy thì cái thấy sẽ phát huy và cái thấy sẽ tự động thấy từ thô đến vi tế cho đến tri kiến thanh tịnh.
Cái thấy nơi mỗi người chính là giới, định, tuệ tự tánh. Với cái thấy tự nhiên vô tâm mà đi vào cuộc đời thì chính những cái bất như ý đến là đang giúp cái thấy phát huy đi đến chỗ rỗng lặng trong sáng, giúp phá đi cái bản ngã ảo tưởng cùng với tiến trình hình thành nó. Con đường ngắn nhất vẫn là con đường thẳng. Pháp gì đến thì học bài học từ pháp ấy để thấy ra cái bản ngã nó đau khổ như thế nào, nó bất mãn như thế nào, nó ngã mạn như thế nào… cho đến khi không còn ngũ uẩn nữa thì đó là giải thoát nhưng cũng chỉ là trên thân, thọ, tâm, pháp này mà thôi.
Thưa thầy do có nhiều người than phiền với con về sự bế tắc trong đời sống và con viết cho những ai cần và con cũng viết cho chính con để tự nhắc nhở mình.
Con luôn nhớ ơn thầy. Con xin chào thầy.
Trả lời:
Sādhu lành thay! Những chia sẻ thực nghiệm là rất tốt cho mọi người trong hành trình khám phá sự thật! Cảm ơn con!
http://www.trungtamhotong.org/index.php?module=faq
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét