Tiễn Thầy
Thầy du hóa trong chiều rơi lặng lẽ,
Phi trường ơi! Bao kẻ giấu niềm đau!
Buồn hay vui cùng một nghĩa như nhau,
Con đứng lại lòng bặt tăm ý nghĩ,
Cổng ngoài kia lồng lộng chiếc Hoàng Y.
Không - Thời gian làm nên cuộc chia ly,
Tâm phiêu lãng khóc phân kỳ ảo mộng.
Nắng vàng ôm từng bước chân đồng vọng,
Thầy mênh mông giữa trời đất mênh mông.
Phụng Hoàng bay còn rớt lại giọt KHÔNG,
Cho sông suối xuôi dòng chung biển cả.
(Viên Hướng)
Chiều nay Thầy đến Sydney
Có hai thị giả cùng đi với Thầy
Nắng vàng ngọn cỏ cành cây
Sydney chào đón vị thầy như Cha.
Hỏi han Phật sự gần xa
Đệ tử trình báo Sư Cha tỏ tường
Có xe tai nạn giữa đường
Lại giờ cao điểm nên đường càng xa.
Đến Cabramatta
Mất luôn 2 tiếng mới qua giảng đường.
Nhiều Phật tử đã chờ trước cửa
Lòng từ bi Thầy chẳng nghỉ ngơi
Đã là con của Như Lai
Sao nề cực khổ, sao nài gian lao!
Tuổi già bệnh hoạn mòn hao
Ho hen nóng lạnh chẳng nao núng lòng
Khổ đau thiên hạ chất chồng
Nào đời nào đạo, tuôn giòng thiết tha...
Thầy tuy mệt mỏi thân già
Nụ cười vẫn nở đậm đà trên môi
Thiện Nam Tín Nữ tươi cười
Chào nhau vui vẻ mọi người lăng xăng...
Chuẩn bị tặng đĩa, tặng băng
Rót trà châm nước, chỗ ăn chỗ ngồi
Riêng tôi lòng xót thương Người
Sao không nghỉ sớm, chừa lời hôm sau?
Thầy tôi vì đạo quên đau
Riêng tôi tâm cứ càu nhàu bất an
Thấy Thầy cực khổ gian nan
Tâm mình còn động, thế gian vẫn còn!
(Tuấn Melbourne)