Tiễn chi ra về mà lòng mình nghe vương vấn những lời tâm sự của chị về nỗi buồn cô đơn, sau khi thưởng thức chén trà hương sen mà chị nhả ý gửi biếu gọi là chút quà quê hương, mình nhớ đến quyển cẩm nang mà mình thường ghi chú những những trích đoạn hay của các danh nhân và thiền sư lỗi lạc, mình vội viết thư này với tất cả tâm ý chân thành hầu có thể giúp ích cho chị hoá giải những tư tưởng tiêu cực đã theo chị nhiều năm nay khi hai bác ra đi chỉ cách nhau vài tháng.
Chị Mai thương, theo Thiền Sư Sayadaw U Jotika thì
" Sự cô đơn không phải là không có ai ở bên mình mà là không thể nói ra được những điều mà mình cho là quan trọng đối với chính mình hoặc là Phải cố giũ trong lòng không thể nói ra những điều mà người khác không thể chấp nhận được "
Chị có thấy mình đang đứng vào vị trí nào không, chị nhớ cho chúng ta vẫn thường tâm sự những điều thật khó nói kia mà.
Em lại đọc những lời của Khổng Tử cho chị nha
"Cô dơn mà còn biết buồn thì chảng qua là cái cô đơn tạm thời, cô đơn trong chốc lát mà thôi , Cô đơn mà không còn biết buồn là gì nữa thì đó mới là sự cô đơn Vĩnh cửu"
Theo ý Ngài, cô đơn mà còn thấy buồn nghĩa là vẫn còn có người tri kỷ ở đâu đó trong đời, có điều chưa gặp đấy mà thôi, còn cô đơn mà lòng thấy lạnh tanh, không còn biết buồn gì nữa, thì thế gian quả không còn ai là người tri kỷ nữa rồi.
Như vậy, chị thử tự mình soi nghiệm lại cô đơn, nếu biết trải lòng tìm đến những nơi mình có thể góp một bàn tay để xoa dịu những kẻ cần đến sự giúp đở của mình trong mọi phương diện rất quan trọng cho nhu cầu sống , ăn mặc ở chắc chắn chị sẽ tìm ra niềm an lạc
Thực ra chị Mai ơi, Ngài Sayadaw U Jotika, còn nói thêm rằng " Việc tìm kiếm một người giúp mình thoát khỏi niềm cô đơn quả là một điều vọng tưởng " em vẫn đồng ý khi Ngài giải thích thêm như sau " khi bước vào thế giới của cảm nghiệm thực sự về đời sống ta sẽ thấy rằng mình vẫn rất cô đơn, niềm cô đơn không riêng và toàn diện"
Thôi thì mình cứ sống trọn vẹn cuộc đời mình và cứ để cho Pháp vận hành chị Mai nhé, em tặng chị 4 cảu thơ tuyệt vời của Thầy em
Nếu mai mốt còn ra vào sinh tử
Bước tháng trầm đâu sá kể nguy nan
Nếu giờ đây vẫy tay chào cuộc lữ
Cát bụi này xin trả lại trần gian
Thư em viết khá dài và trao đến chị với tâm rất bình an, mong chị sẽ gặp lại em để cùng trao đổi thêm nhiều ý kiến thâm sâu của chị
Thân kính
Huệ Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét