Trường Ca Kẻ Lên Nguồn

Rồi thì ta ném bút
Thôi làm thơ, vẽ tranh
Chuyện lòng quăng xuống vực
Nẻo về ngập trăng thanh
Lên non ngồi tập thở
Cười lên chuyện tử sinh
Sá gì tam thế mộng
Chi rồi cũng mong manh

Khuya ngồi thở vào ra
Bình yên thế kiết già
Buồn vui vo tròn lại
Vào giữa đĩa liên hoa

Nhẹ nhàng thân giả tướng
Từng hơi thở luân hồi
Mai lìa thân huyễn tượng
Một lần hoa héo thôi

Trả hình hài về đất
Chờ giả hợp ngày sau
Huyễn thân dù tan nát
Xin lòng phàm không đau

Dặm trần không cố lý
Đời lẫn lộn vàng thau
Đã một lần tri kỷ
Xin trầm luân có nhau

Gỡ bàn chân thật nhẹ
Những vướng bận luân hồi
Từng bước chân thật khẻ
Đài hoa theo nước trôi

Ơ hay! hương trầm thoảng
Từ phương nào xa xôi
Chợt nghe mình tan loãng
Không người, không cả tôi


(lời viết cho một nhạc khúc)

Toại Khanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét