"Hãy suy nghĩ về những mong manh trong cuộc đời, nghĩ về cái chết, như một kẻ tử tù chờ ngày thi hành án tử...
Những suy nghĩ đó sẽ tiếp thêm sức mạnh để có đủ dũng khí bứt mình khỏi những phù phiếm trong cuộc đời...."
Nghe đâu mọi tên tử tù đều chỉ mong được sống một cuộc đời lương thiện bình thường bình thường, bất kể ngày xưa hắn đã từng tàn độc đến đâu, muốn một buổi sớm mai bình yên dưới hiên nhà, muốn ăn một bữa cơm giản dị với gia đình, muốn nói gì đó làm gì đó để người mình thương không phải buồn.
Khi đối diện với cái chết, dòng máu thật lạnh cũng phải ấm lại, trái tim cũng ấm lại.
Khi đối diện với cái chết, những được mất hơn thua, những danh vọng vật chất, những hận thù sâu đậm… không còn đáng kể nữa, mờ phai đi, nhẹ tênh.
Khi không còn thời gian để chọn lựa nhiều, người ta tự khắc biết chọn thứ đáng giá nhất cho mình.
Chọn chân thành để sống, chọn việc ý nghĩa để làm, chọn lời yêu thương để nói, chọn ánh mắt hiền để nhìn cuộc đời, chọn đôi tay ấm để cầm lấy tay người, chọn đôi chân thật nhẹ để không làm tổn thương những nơi mình đi qua.
Thường nghĩ đến những gì để yêu thương lớn hơn lỗi lầm, lớn hơn sợ hãi..
Vô Thường...
Bài học từ bông hoa hồng kiêu hãnh
Đừng nên vội đánh giá một người bạn mới gặp hay tiếp xúc lần đầu tiên, hãy nhìn vào những gì người ấy đã làm và quá trình họ thực hiện điều đó.
Vào một ngày mùa xuân tươi đẹp, một bông hồng đỏ nở rộ đang khoe sắc trong rừng, nhiều loại cây và thực vật cũng đâm chồi nảy nở và phát triển.
Khi hoa hồng nhìn xung quanh, một cây thông gần đó lên tiếng: "Bạn là một bông hoa thật đẹp. Ước gì tôi cũng đẹp như bạn". Một cây khác nghe thấy vậy liền tiếp lời: "Bạn đừng buồn, chúng ta không thể có tất cả mọi thứ".
Hoa hồng quay đầu và nói: "Dường như tôi đẹp nhất trong khu rừng này". Hướng dương thấy vậy quay sang và hỏi: "Tại sao bạn lại nói vậy? Trong khu rừng này còn rất nhiều loài cây khác cũng rất đẹp. Và bạn chỉ là một trong số đó". Bông hồng đỏ trả lời: "Tôi thấy tất cả mọi người đều ngưỡng mộ và trầm trồ khi nhìn thấy tôi".
Hoa hồng nhìn cây xương rồng bên cạnh và cất giọng đầy kiêu hãnh: "Hãy nhìn vào cái cây xấu xí và gai góc này" - "Này hoa hồng đỏ, bạn đang nói gì vậy? Ai có thể định nghĩa chính xác được sắc đẹp là gì? Mà bạn cũng có gai đấy", cây thông lên tiếng. Hồng đỏ giẫn dữ hét lên: "Tôi nghĩ rằng bạn là một loại cây tốt nhưng bạn không hiểu gì về sắc đẹp cả. Bạn không thể so sánh gai của tôi và xương rồng được".
"Thật là một bông hoa kiêu ngạo", các cây khác nghĩ.
Hồng đỏ cố gắng di chuyển sang một bên tránh xa xương rồng nhưng nó không thể làm được điều đó. Ngày qua ngày, bông hồng đỏ nhìn vào bạn mình và nói những điều xúc phạm: "Cậu là một loài cây xấu xí và vô dụng. Thật buồn khi cậu lại là hàng xóm của tớ". Nhưng xương rồng không bao giờ buồn bã, thậm chí nó còn cố gắng để nói cho bạn của mình hiểu rằng: "Đức chúa trời tạo ra mọi loại vật và từng loại sẽ có một mục đích riêng".
Mùa xuân trôi qua, thời tiết trở nên nóng nực, cuộc sống khó khăn hơn, lượng mưa giảm và các loài thực vật, động vật đều cần nước. Bông hồng đỏ bắt đầu héo.
Ngày nọ, hoa hồng đã nhìn thấy chim sẻ hút mật ở cây xương rồng. Thấy lạ, hoa hồng mang thắc mắc này tới gặp cây thông, nó hỏi rằng liệu xương rồng có làm tổn thương những chú chim nhỏ bé không?
Cây thông giải thích: "Loài chim lấy nước từ cây xương rồng và cũng không làm đau chúng bao giờ". Hoa hồng mở to mắt kinh ngạc: "Cây xương rồng có nước ạ?". Cây thông đáp lại: "Bạn cũng có thể uống nước từ đó. Các chú chim sẻ sẽ đưa nước cho bạn nếu bạn yêu cầu sự giúp đỡ từ xương rồng".
Hồng đỏ cảm thấy rất xấu hổ về hành động và suy nghĩ của mình trong quá khứ. Nó ngập ngùng chốc lát và cuối cùng cũng nhờ sự giúp đỡ từ bạn của mình. Cây xương rồng vui vẻ đồng ý và các loài chim đã đưa nước tới. Hoa hồng nhờ có nước đã tươi trở lại. Nó rút ra được bài học đắt giá qua việc đánh giá mọi người bởi vẻ bề ngoài của họ ...
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét