Kinh Tăng Chi Bộ Đức Phật Ngài dạy rằng: Này các Tỳ Kheo có ba hạng người chết không nhắm mắt. Chết ở đây nghĩa bóng tức là chết không yên, tiếng Tàu kêu là “tử bất minh mục“ tức là chết mắt không khép lại.
1- Làm quá nhiều điều ác
2- Làm quá ít điều thiện
3- Còn một vương vấn chưa giải quyết xong, như là một thắc mắc, một lời hứa, một tâm nguyện dở dang chưa tròn.
Đây là là ba lý do mà khiến một người chết không nhắm mắt.
Ở đây Ngài nói có hai điều này làm cho người ta ray rứt không yên đó là:
1- Nghĩ rằng đó là tự xét tam nghiệp thân khẩu ý bất thiện quá nhiều
2- Tự xét tam nghiệp thân khẩu ý thiện quá ít.
Trong kinh Đức Phật Ngài lập đi lập lại câu nói này: “ Này các Tỳ Kheo, những gì mà bậc đạo sư, người thầy vì có lòng thương yêu đệ tử mà phải làm thì ta đã làm hết cho các ngươi rồi, đường đi nước bước tu hành từ thấp lên cao, từ cạn đến sâu Như Lai đã nói hết lời, những gì bậc thầy cần phải nói làm ta đã làm hết rồi, các ngươi còn trông đợi gì ở ta nữa, đây là những gốc cây, những ngôi nhà vắng hãy thiền định chớ có để mình sau này phải hối tiếc.”
Thời gian một khi nó đã qua rồi sẽ không quay trở lại, mặt trời lặn rồi là kết thúc một ngày, hôm sau có bình minh thì cũng qua một ngày khác, chúng ta có thể tìm lại đồng tiền đã mất, tình yêu đã mất, thậm chí tìm lại sức khỏe đã mất, nhưng không ai có thể tìm lại được thời gian đã mất. Cho nên có hai thứ làm cho người ta ray rứt:
1- Là nghĩ tưởng quán xét biết rằng tam nghiệp bất thiện của mình nó nhiều quá
2- Là mình sống ray rứt, tam nghiệp thiện của mình quá ít.
Cho nên lòng hối hận có hai:
1- Tự hỏi là ta đã làm cái gì đó
2- Là không chịu làm cái gì đó.
Nghe thì nó đơn giản nhưng mà nó bao trùm cả cuộc đời chúng ta . Từ tình cảm cho đến sự nghiệp, tâm tư của mình đều gói trọn trong hai nỗi niềm ray rứt này . Ray rứt là tại vì sao ta đã không làm điều thiện nhiều hơn một chút và ray rứt là tại vì sao ta không bớt ác lại một chút , tại sao ta không bớt xấu một chút!
Đời sống mà thành công nhất đó là:
1- Sống mà có thể sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.
2- Đã ra tay hành động, đã hạ thủ công phu là không tiếc nuối.
SƯ GIÁC NGUYÊN-TOẠI KHANH
(Trích buổi giảng Paltalk)
Nguồn: FB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét