Thương nhau- đâu phải chỉ là chuyện của hai người

... Đôi khi, có những người vẫn còn cần nhau nhưng mà vẫn xa nhau, bởi vì những cách ngăn, hoàn cảnh, nghịch cảnh hoặc bất kỳ nhân duyên nào đó đẩy những người còn cần nhau phải xa nhau. Và họ khổ.
Khổ, dường như là “chiếc bóng” của hình hài thương yêu có điều kiện. Vì có điều kiện nên khi nó không thỏa mãn điều kiện nữa thì mình khổ, lẽ đương nhiên!


Thương nhau để làm gì ? Để cho nhau hạnh phúc! 
Câu trả lời chung chung này cần sự chứng minh lâu dài. Thương và hạnh phúc là kết quả của nhau. Tình thương phải mang lại hạnh phúc. Nhờ có hạnh phúc của yêu thương mà người ta mới trân quý, giữ gìn, nâng niu.

Nâng niu, gìn giữ theo quan điểm của đạo Phật không phải là cột chặt, là chấp giữ mà là tùy thuận điều kiện, hoàn cảnh, nhân duyên sanh-diệt của đối tượng thương yêu và của tình thương ấy!
Thương nhau để làm gì nữa?
Để mình không bị chai sạn trước mọi đối tượng, bởi như nhạc sĩ họ Trịnh từng nói “Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau” đó. Thương nhau, lại trở về với cần nhau. Vì sự thôi thúc của sự gắn kết giữa người với người mà tình thương có mặt. Thương nên muốn bên nhau.
Nên nếu không thương mà bên nhau, “có” nhau thì đau khổ lắm lắm. 
Phật định dạng đó là một trong tám cái khổ của con người: oán tắng hội(gần người mình không ưa). Thương nhau để tưới tẩm những hạt giống yêu thương ẩn tàng nơi mình.Nếu ai đó bỗng dưng một ngày không còn khả năngthương ai hết thì nguy lắm. Khô khan, héo mòn, có khác chi tượng đá đâu?

Vậy là mình phải thương nhau. “Nhau” ở đây không phải chỉ là chuyện hai người mà có thể là chuyện của mình với nhiều người, trong đó có người thân, bạn bè, và những người khác… Là người không thể sống mà không có tình thương. 
Định lý này trả lời cho câu hỏi: thương nhau để làm gì? 
Để… làm người chứ để làm chi?

Căn bản của con người là tình thương, nhưng phải thương có trí tuệ. 
Thương yêu của con người không phải chỉ là bản năng của động vật thông thường.
Trí tuệ soi sáng cho tình thương mang lại hạnh phúc, nuôi dưỡng tình thươngkhông vắng mặt và ngày càng cao thượng hơn.

k5LtLsq_JNcScP9ViTgr0EyYbkSP8l1KJ-20lcW_BA62ACLv5woiWBpQr8jQa7ZWVaXEPVnVwRI1pxhCCYU0DXDHbTPr5vgvnWbtcnhxUnYkGK6boEzXJ4ayCk2D17N0OD7fh2c8oZmLfPziw5mSCIhIkKN4ljfV0DKPIi6bMfKn2S78fI3VR50ZaisY9eMZMDIL9F7aa3XguIdBCImJdYmNrDI9h_3foPWitGbcJPLWkuobRUUjrNYD0EyJD-Xb9TpsKzh4slKACDwpy2B_5CC8nJUIdh5TZlw5RjrYvVKnXLqQQg3t_WyVHwRatT0fck8elDwCchyRqf3Y9zYOkD-cHQBAH6FbmFFVfF-TrpSTqavMgHAgt4Fi-6r9wFfqJl9maT1Xxaw_LzefCr-AOBIf8tkrmooK5vp-pgHCpbYzGa9zOjUKmP6bz4kmq0wWcEAV-ZHCcWH1f_xR_Z-pxZ1dEyiL1Db-4X5n8tQvgxH9pNw_DKADigjpbdezHfTknEu0NEfV93i3mLHH4yBDeUdDKNtNKH0wG_Ke9N_vxRuDora63Dw3klWccvip-lurPPkA8n0qxn0TZU6Xzqgypq-2Hp4w22LA_3Ygy5fxTSnDWX91WzIkmvyIuvFfg9TKKGezgcN3Wlz2o3FvuTDTu2a3fQ=w960-h540-no

Hoa Từ tâm

 Em cứ giữ tâm hồn mình trẻ nhỏ
Mắt vô ưu nhìn vạn vật, nhìn đời
Dù em biết lòng thế nhân rất rõ
Như lòng em cũng có lúc buồn, vui...

Em cứ sống hồn nhiên đời lá cỏ
Để bên ngoài những toan tính, thiệt hơn
Em vốn hiểu.. trăm năm rồi cũng bỏ
Đời như sương trên cánh mỏng chuồn chuồn ?

- Người vẫn thế mãi mê cùng được, mất
Dài ngợi ca những nhan sắc trầm luân
Em ngồi lại tìm về trong lẽ thật
Mặc cho đời rót mật, cứ ung dung..

Khi mắt mở nhìn đời tâm tĩnh lặng
Thì đông về vẫn thấy trọn mùa xuân.
Ôm tất cả mà lòng em trĩu nặng
Ý nghĩa gì trong hạnh phúc lao lung?

Em hãy nhớ mỉm môi cười mỗi sáng
Thắp tim mình bằng nắng mới yêu thương
Dù ngoài đó chẳng ai người hay biết
Hoa từ tâm hé nụ giữa vô thường...

Như Nhiên - Thích Tánh Tuệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét