Hiểu đúng về cụm từ "Say mê, phước thiện và buông xả"

Kính thưa thầy,
 - Say mê có phải là si mê hay tham không ạ? Ví dụ như say mê làm giàu chính đáng, say mê làm điều phước thiện, say mê vui thích tu thiền... Cái say mê làm lợi cho đời hay say mê tu tập có nằm trong tinh tấn ba la mật không ạ? 
- Thầy ơi, khi làm điều phước thiện tâm nên hoan hỷ hay tâm vẫn bình thường rỗng không ạ?
 - Con có nghe từ hay sử dụng là "không thủ không xả" và "xả". Thầy có thể lấy ví dụ 2 từ đó cho con hiểu được không ạ? khi nào thì "không thủ không xả", khi nào thì "xả" ạ? Con cảm ơn thầy ạ!

Trả lời:

- Say mê không phải là si mê khi nó là hăng hái mà vẫn tỉnh thức, cũng không hẳn là tham khi nó nhiệt tình trong điều thiện. Say mê trong bất thiện thiếu vắng chánh niệm tỉnh giác mới là tham đắm, si mê.

- Thiện có 2 loại: Một là làm việc thiện với tâm sở hỷ, hai là làm việc thiện với tâm sở xả. Như vậy khi làm việc thiện với tâm hoan hỷ hoặc với tâm rỗng lặng đều được, tuỳ theo trường hợp thích ứng, nhưng chính yếu là phải có yếu tố trí tuệ.

- "Không thủ không xả" là nói đến thái độ trí tuệ bình đẳng trong nhận thức. Còn "xả" là thái độ không chấp thủ, không bám víu, không dính mắc đối với bất kỳ điều gì xảy ra với mình. Thí dụ: Khi sân không nên khởi ý giữ lại (thủ) hoặc loại bỏ (xả) nó mà chỉ nên thấy nó sinh diệt đúng như nó đang là (mới thấy được bản chất vô thường, khổ, vô ngã của nó). Nhưng khi giận ai đó không tôn trọng mình thì không nên giữ mãi trong lòng mà nên buông xuống (xả).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét