Nhớ Ba



Trăng ghé thăm quét nhầu soi lá nhớ,
Ta đứng đây bỡ ngỡ một ... Phương ... trời.
Cây chập choạng ôm hồn đêm đang thở
Ai nhắc tên mình trong gió ... trong thơ.*


Ba ngày xưa cứ gọi mãi.... Phương ơi!
Con của Ba rất dại khờ tội nghiệp!
Ba giờ đây đã trùng lai tái kiếp.
Đối diện đời con vẫn thiệt... ngu ngơ!


* Đang trò chuyện, người bạn nhắc đến những người tên Phương trong đời cô ta.


Viên Hướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét