Lỡ sinh ra kiếp con người,
Mấy ai có nụ xuân tươi?
Khổ đau suốt trong cuộc sống,
Đi tìm hoa nở sắc không?
Nhỏ nhoi như cánh chim hồng,
Ngơ ngác giữa trời mênh mông.
Còn ta khác chi chiếc lá,
Nổi trôi sông nước bềnh bồng…
Dẫu đi khắp nẻo đường trần,
Tìm đâu thấy được pháp thân?
Trăm năm vần xoay mấy chốc,
Tử sinh trở lại bao lần?
Dìu nhau ta về nương Phật,
Thương yêu cuộc sống trần ai.
Chánh pháp là nguồn yêu thật,
Từ bi trí tuệ Như Lai…
Đường xưa còn in dấu hài,
Nguyện xin tinh tấn hôm mai.
Nguyện xin tu tâm làm mới,
Theo lời Phật dạy miệt mài…
Tuệ Kiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét