Con kính chào Thầy,
Thầy ơi, sao cái Tâm con nó lăng xăng kinh khủng. Nó lo lắng quá nhiều cho tương lai mà nó chưa biết sẽ như thế nào. Con đang học bài học làm người và học cả bài học giác ngộ. Con là người không tốt, có quá nhiều suy nghĩ xấu dễ phát sinh. Con không trong sáng được. Ví dụ như có ai điện thoại đến, mặc dù con chưa nhìn màn hình điện thoại nhưng con lại tự trả lời và phỏng đoán trước là ai. Thất bại nhiều mà sao vẫn u mê. Con hằng ngày vẫn nghe pháp vẫn đọc những câu hỏi và trả lời của thầy. Có lẽ con là đứa học trò bất trị, u mê và cố chấp quá. Đôi khi đã có lúc con buông được cái lăng xăng của mình, nhưng đôi khi lại vong thân quên mất điều đó. Nhưng mà đúng là cảm giác buông xuống nhẹ vô cùng cả thân và tâm. Tự dưng viết đến đây con lại cười. U mê quá thầy ơi! Đôi khi đọc trong mục câu hỏi có câu nào giống mình con cũng cười. Ví dụ như năm ni con định sẽ đi theo khóa thiền thầy tử tế. Thế nhưng con lại có lớp học ngoại ngữ. Con lại chọn học cái sự đời. Và không có gì mình có thế biết trước được dù chỉ là 1 tình huống nhỏ xíu xìu xiu.
Có lẽ con ham muốn quá nhiều, có lẽ con bị cuộc đời làm te tua mà vẫn lỳ đòn.
Tiếp tục chiêm nghiệm và trải nghiệm nữa phải không thầy?
Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy.
Con Tâm Như Phúc
Trả lời:
Thầy ơi, sao cái Tâm con nó lăng xăng kinh khủng. Nó lo lắng quá nhiều cho tương lai mà nó chưa biết sẽ như thế nào. Con đang học bài học làm người và học cả bài học giác ngộ. Con là người không tốt, có quá nhiều suy nghĩ xấu dễ phát sinh. Con không trong sáng được. Ví dụ như có ai điện thoại đến, mặc dù con chưa nhìn màn hình điện thoại nhưng con lại tự trả lời và phỏng đoán trước là ai. Thất bại nhiều mà sao vẫn u mê. Con hằng ngày vẫn nghe pháp vẫn đọc những câu hỏi và trả lời của thầy. Có lẽ con là đứa học trò bất trị, u mê và cố chấp quá. Đôi khi đã có lúc con buông được cái lăng xăng của mình, nhưng đôi khi lại vong thân quên mất điều đó. Nhưng mà đúng là cảm giác buông xuống nhẹ vô cùng cả thân và tâm. Tự dưng viết đến đây con lại cười. U mê quá thầy ơi! Đôi khi đọc trong mục câu hỏi có câu nào giống mình con cũng cười. Ví dụ như năm ni con định sẽ đi theo khóa thiền thầy tử tế. Thế nhưng con lại có lớp học ngoại ngữ. Con lại chọn học cái sự đời. Và không có gì mình có thế biết trước được dù chỉ là 1 tình huống nhỏ xíu xìu xiu.
Có lẽ con ham muốn quá nhiều, có lẽ con bị cuộc đời làm te tua mà vẫn lỳ đòn.
Tiếp tục chiêm nghiệm và trải nghiệm nữa phải không thầy?
Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy.
Con Tâm Như Phúc
Trả lời:
Con đã tự trả lời rồi còn gì. Đúng là hãy tin vào Pháp và cứ trải nghiệm chiêm nghiệm để học bài học thực tế nơi chính con và cuộc sống quanh con. Thầy giảng cho mấy thì cũng chỉ khuyến khích con can đảm trở về học bài học mà Pháp đưa đến cho con từng giây phút đó thôi. Học đạo chính là học ra lẽ thật trong đời, ham học đạo mà không rõ biết chính mình và cuộc sống thì chỉ là mọt sách, đúng không?
Pháp đang viết cuốn sách cho riêng con cụ thể qua chính sự sống từng khoảnh khắc con đang trải nghiệm, hãy đọc với tất cả tâm huyết của mình, với sự trọn vẹn tỉnh thức và chân thành, đừng kiểm duyệt phê phán, đừng phân vân chọn lựa, đừng trước ý cơ tâm, hãy đọc một cách lặng lẽ hồn nhiên từng thông điệp Pháp gởi đến cho con. Tốt xấu, đúng sai, vui khổ... không phải là bài học giác ngộ sao con?
Pháp đang viết cuốn sách cho riêng con cụ thể qua chính sự sống từng khoảnh khắc con đang trải nghiệm, hãy đọc với tất cả tâm huyết của mình, với sự trọn vẹn tỉnh thức và chân thành, đừng kiểm duyệt phê phán, đừng phân vân chọn lựa, đừng trước ý cơ tâm, hãy đọc một cách lặng lẽ hồn nhiên từng thông điệp Pháp gởi đến cho con. Tốt xấu, đúng sai, vui khổ... không phải là bài học giác ngộ sao con?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét