1. Khi một người trước khi lâm chung, hai ngón tay cái bị xụi lơ , họ không thể dùng sức mà điều khiển hai ngón tay cái cử động, thì nội trong ba ngày người nầy sẻ chết.
2. Khi một người nhìn hình mình trong gương mà không nhìn thấy đầu của mình, tức cái đầu bị biến mất, hay người nầy nhìn mọi người hay cảnh vật chung quanh không được rỏ ràng, tất cả hình ảnh chung quanh thấy được rất là mờ ảo và thị lực của người nầy dần dần biến mất , người nầy nhất định sẻ bị chết trong vòng 10 ngày .
3. Khi người bệnh thường nhìn thấy có hai mặt trăng hiện ra trên không trung , thì người nầy sẻ bị chết trong vòng 3 tháng .
4.- Khi một người nào cảm thấy trong cái bóng của họ bị lủng một lổ hỏng đen, thì người nầy sẻ bị chết trong vòng 1 tháng.
5.- Khi người bệnh dùng hai bàn tay bịt chặt lấy hai lổ tai, mà họ không nghe được âm thanh của năng lượng tuần hoàn chu lưu trong thân thể, hay nghe được nhịp tim đập không có quy củ, thì người nầy sẻ bị chết trong vòng 7 ngày.
6.- Khi người bệnh nhìn thấy một cây có cành lá toàn màu vàng kim . thì sẻ bị chết trong vòng 15 ngày .
7. Khi một người bệnh nhìn không thấy thân dưới của mình hoặc không cảm giác được thân dưới của mình, thì người nầy sẻ chết trong vòng 5 ngày .
8. Khi một người nằm mộng thấy mình ôm lấy một người đã chết, thì người nầy chỉ có thể sống được trong vòng 6 tháng.
9. Khi một người cảm nhận thấy mình đang khỏa thân, mà ngồi suy tư với một tâm sự rất phiền nảo, hoặc trong khi nằm mộng mà họ thấy họ đang khóc thương đến rơi nước mắt cho một người đả qua đời; thì người nầy chỉ còn sống đến 21 ngày là cùng.
10. Khi một người , thân thể tự nhiên trở nên mập mạp dị thường trong khoảng thời gian ngắn, thì người nầy sẻ bị chết trong vòng 6 tháng.
11. Khi một người cảm thấy có một lổ hỏng đen trong mặt trời hay có một lổ hỏng đen trong mặt trăng, thì cái chết chủa người nầy đang kề cận.
12. Khi người bệnh nhìn không thấy được chót lưởi của mình, thì người nầy chỉ sống thêm được 3 ngày mà thôi.
13. Khi một người nào thường ngày keo kiệt , tự nhiên vô cớ thay đổi tánh tình , trở nên rất rộng lượng và đại từ đại bi, hay ngược lại thì người nầy chỉ sống thêm được 6 tháng nữa mà thôi.
14. Người bệnh hai tai hoàn toàn mất thính giác, 6 ngày sau chết .
15. Người bệnh lưởi hoàn toàn mất vị giác, 5 ngày chết .
16. Người bệnh mắt hoàn toàn mất thị giác, 4 ngày chết .
17. Người bệnh mủi hoàn toàn mất khứu giác, 3 ngày chết .
18. Người bệnh thân thể hoàn toàn mất xúc giác , 2 ngày chết .
Khi một người gần chết thì tâm thân đều bị thoái hóa và tan rả ; sự thoái hoá tan rả nầy chia ra làm ba loại thô chất thu diệt – tiể̀u chất thu diệt và vi tế chất thu diệt :
THỐ CHẤT THU DIỆT :
Là hiện trạng sơ khởi của tử vong , công năng sinh lý bị hoại diệt , nó kéo theo sự biến đổi tâm lý tương ứng; sự biến hoại tâm thân được chia ra làm 20 hiện tướng:
1.- Sắc uẩn thu diệt: tức nhục thân bị suy yếu, tinh tàn lực tận.
2.- Đại viên cảnh trí thu diệt: Tâm không minh giác, ý thức hôn trầm.
3.- Địa đại thu diệt: Cơ thể gầy đét , khô ốm.
4.- Nhản căn thu diệt: Nhìn không được rỏ ràng, mơ hồ, tròng con mắt không chuyển động được.
5.- Sắc thu diệt: Dung nhan thần khí lu mờ không sáng sủa .
6.- Thọ uẩn thu diệt: Cảm giác từ từ bị mất.
7.- Bình đẳng tánh trí thu diệt: Không thể phân biệt được vui khổ và không vui không khổ
8.- Thủy đại thu diệt: Mồ hôi và nước miếng khô khan .
9.- Nhỉ căn thu diệt: Thính giác bị mất .
10.- Thanh thu diệt: không nói và nghe được tiếng nói của mình cùng người khác .
11.- Tưởng uẩn thu diệt: Tư tưởng đình chỉ hoạt động .
12.- Diệu quan sát trí thu diệt: Không nhận ra được người thân đang đứng bên cạnh .
13.- Hỏa đại thu diệt: Cơ thể không thể tiêu hóa đồ ăn uống .
14.- Tị căn thu diệt: Hơi thở đứt đoạn , chậm chạp yếu .
15.- Khứu giác thu diệt: Không ngưởi được mùi hôi thơm của thân mình .
16.- Hành uẩn thu diệt: Thân thể không thể cử động .
17.- Thành sở tác trí thu diệt: Không biết tác sự và mong cầu việc gì nửa .
18.- Phong đại thu diệt: 10 loại khí trong thân thể qui tàng về trú xứ của nó .
19.- Thiệt căn thu diệt: Lưởi co rút ngắn lại và trở nên thô và lớn ra.
20.- Vị thu diệt: nếm không biết mùi vị gì nửa .
TIỂU CHẤT THU DIỆT:
Chỉ sự tan ra của 4 nguyên tố trong thân thể là Đất Nước Gió Lửa:
– Đất rút vào nước: Cảm thấy thân thể nặng nề không cử động được, có cảm giác như trời đất bị sụp đổ; mắt không trông thấy được cảnh vật, khí lực toàn thân từ từ qui tụ về tâm luân ở giữa ngực, thần thức nội thị bên trong thấy được nhiều khóm khói mù trước mặt .
– Nước rút vào lửa: Mồ hôi và nước miếng đều khô ráo, thần thức nội thị bên trông thấy được nhiều ánh sáng nhấp nháy khi sáng khi mờ .
– Lửa rút vào gió: Sức ấm nóng của ngoại thân và chân tay từ từ rút về tim, thần thức nội thị bên trông thấy được ánh sáng mờ mờ như đom đóm .
– Phong rút vào thức: Hơi thở yếu dần và ngưng hẳn, người làm ác cảm thấy bị nhiều đau khổ ; thần thức nội thị bên trông như thấy được ánh đèn trước gió .
VI TẾ CHẤT:
Có 4 tướng:
– Thức thu nhập Hiện: Thấy cảnh như không mây và trăng sáng, gọi là cảnh tướng Hiển Bạch Đạo, còn gọi là Hiện .
– Hiện thu nhập Tăng: Thấy cảnh trời không mây và sáng hồng như mặt trời vừa mọc, gọi là cảnh tướng Hồng Đạo, còn gọi là Tăng .
– Tăng thu nhập Đắc: Thấy cảnh trời không mây và tối âm u như mặt trời vừa lặn, là lúc trí giác đã mất, gọi là cảnh tướng Hắc Âm Đạo, còn gọi là Đắc.
– Từ vô tri giác phục hồi tri giác: Thấy được cảnh trời quang đảng của buổi sáng, lúc nầy tất cả khí lực của cơ thể tụ về Tâm luân thành minh đ̣iểm sáng chói bằng hạt đậu nành, lúc nầy ý thức xa lìa các loại phân biệt, nhưng thức thần và nguyên thần chưa được tách biệt rỏ ràng, được gọi là cảnh tướng Tử Quang minh, còn gọi là Không.
Bốn tướng Hiện, Tăng, Đắc, Không cộng với bốn tướng từ Đất thu nhập vào Nước, hợp thành Lâm Tử Bát Tướng, tức tám tướng trạng của người đang đi vào cỏi chết.
Sau 3 ngày rưỡi, Linh Nhiệt – Khí và Thần Thức hoàn toàn rời khỏi cơ thể.
Con người có thể thấy được cảnh trung ấm như sau:
– Cảnh nằm trong bào thai mẹ.
– Cảnh nằm mộng hay xuất hồn.
– Nhờ tu tập Thiền định mà thấy được cảnh tướng tử vong và cảnh tướng sau khi chết.
– Mạng tận trung hửu, cảnh thấy được sau khi đứt hơi nhưng thần thức còn thấy ánh sáng minh điểm tại tâm luân được một lúc là ánh sáng bản lai diện mục, rồi sau đó thần tức cũng đi luôn và ánh sáng minh điểm nầy cũng tắt đi, cảnh nầy gọi là Thực Tướng Trung Hữu.
Thông qua 8 tướng nầy , Mật Tông lập ra được Mật pháp Trung Ấm Thành Phật.
Khi nào , hành giả biết được những điềm và những hiện tượng bất tường trên, thì đừng nên lo sợ, vì nhờ biết trước ngày mình sắp vảng sinh, hành giả nên vững tâm tiếp tục tu trì để làm mạnh thêm linh tính của mình; đồng thời an tâm chuẩn bị sắp xếp công việc trần gian, gia đình …cho hoàn hảo, để chuẩn bị an tâm cho cái chết của mình một cách an lạc và êm đẹp .
Bốn điểm quan trọng trong khi thực hành pháp Phowa của Đại Sư Trần Kiện Dân :
– Cần tập trung Minh Điểm và biến nó thành Trí Huệ Minh Điểm:
Trước khi Minh Điểm tập trung, nhờ vào tu tập hành giả đã biết trước rõ ràng các cảnh tướng của cái chết mà mình sẻ gặp phải và không lo sợ nửa; Tâm hành giả phải tương hợp với không tính, nhờ đó được an định trong tướng rỏ ràng của Bổn Tôn; nếu không nhờ các điều trên hành giả sẻ lo sợ cái chết mà tâm sẻ bị loạn động.
– Trung mạch cần phải khai mở để khai thông con đường vãng sanh:
Trung mạch là con đường để thần thức hành giả trước khi chết cần đi qua, nếu trung mạch không thông thì không thể đi đến cảnh giới an lạc của Phật; Trung mạch đại biểu cho Pháp Thân, thường tịch quang thổ; có 10 cảnh tướng để biết trung mạch khai mở là:
DẠ NGỦ TƯỚNG: Khói – Ánh Dương – Ánh sáng đom đóm – Ánh đèn – Hư không không có mây che.
NHẬT NGŨ TƯỚNG: Nguyệt – Nhật – Điện quang – Mống cầu vòng – Quang Điểm .
Nếu mười tướng nầy không hiển hiện thì biết là trung mạc chưa thông vậy.
– Cần phải quán Phật A Di Đà trên đỉnh đầu cho thật rõ ràng:
Nếu quán không được rõ ràng thì chưa thỉnh được trí huệ Bổn Tôn, nếu lúc nầy minh điểm thần thức xuất ra ngoài thì cũng không vào trong tâm của bổn Tôn được .
– Cần phải biến Khí thành Trí Huệ Khí:
Cần phải tập luyện khí công của chuyển thức , xuyên qua căn bản của Kim Cang Thông mà có được Trí Huệ Khí và Tâm Khí; nhờ có sự kết hợp của hai khí này mà hành giả có thể đưa minh điểm của thần thức xuyên qua trung mạch mà đi vào tâm của Bổn tôn được .
Theo hocthuatphuongdong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét