Người với người quý ở duyên phận, tâm với tâm quý ở chân thành. Duyên đến, nên trân quý; duyên đi, hãy buông tay; đường không thông, đừng ngần ngại chuyển hướng; vận không tốt, cứ thong thả quay đầu.
Làm người thì không nên mất gốc. Thành tín thiện lương, hiếu thuận cha mẹ là cái gốc làm người.
Duyên phận trên đời ngàn vạn loại, chỉ có trân quý mới là cách hành xử sáng suốt. Miệng lưỡi khéo léo dẹp sang bên, chân thực thành tín phải đi trước.
Bằng hữu không cầu nhiều, mời đến là đến, rủ đi là đi, thế là được rồi. Tình yêu không cần hùng tráng ồn ào, chỉ cần bình thường nhẹ nhàng, chân tâm thực ý là có thể mãn nguyện rồi.
Tình nghĩa chỉ cần thấu hiểu là được, nhưng tuyệt đối không nên giả bộ cho qua chuyện. Giấy vĩnh viễn không bọc nổi lửa, đứng trước chân thành thì mọi lời nói dối đều là lừa bịp. Thời gian lâu dần, thực thực hay giả giả tự nhiên sẽ hiển hiện rõ.
Đời người như chuyến du lịch dài đằng đẵng, giữa đường có duyên phận không mong đợi mà tự nhiên gặp gỡ, lại có những duyên phận chớp mắt liền qua đi. Có những duyên phận đi cùng bạn một hành trình, lại có những duyên phận đi theo bạn cả cuộc đời. Bất kể đó là loại duyên phận nào, thì ấy đều là phong cảnh điểm tô trên đường đời của bạn.
Duyên đến nên trân quý, duyên đi hãy buông tay, đường không thông thì cứ chuyển hướng, vận không tốt thì cứ thong thả quay đầu. Như thế bạn chính là người trí tuệ.
Duyên đến nên trân quý, duyên đi hãy buông tay…
Con người luôn cầu điều này, mong muốn điều kia, chi bằng cầu sức khỏe, sống vui vẻ bình an, không tai họa không bệnh tật.
Có người nhung nhớ thì đó là hạnh phúc. Có người hiểu mình thì đó là phúc phận. Có người thương yêu thì đó là duyên nợ.
Đời người bất kể đi con đường gì, sống cuộc sống ra sao, có tâm trạng thế nào, chỉ cần bạn học cách điều chỉnh tâm thái, mở rộng tấm lòng, coi nhẹ sự việc, không ham cầu, không tham lam, cứ mỗi bước in một dấu chân, đi con đường bản thân mình muốn đi là có thể mãn nguyện rồi.
Đường dẫu khó đi cuối cùng cũng sẽ đến điểm cuối, đêm dẫu tối đen cuối cùng cũng đến lúc bình minh. Xe đến trước non đường tự mở, thuyền đến đầu cầu tự thẳng qua.
Người thông minh sẽ biết tự điều chỉnh cuộc sống của mình, không để bản thân đi vào tuyệt lộ, đường không thông sẽ biết tự chuyển hướng, đi đường vòng mà qua.
Sơn hào hải vị đều trôi qua khúc ruột, chỉ có sức khỏe mới là chân thực, những thứ khác đều là phù vân. Sức khỏe là vật báu quan trọng nhất của con người, cũng là tài sản lớn nhất của cuộc đời.
Có sức khỏe cuộc sống mới có ý nghĩa. Mất sức khỏe rồi thì ăn gì cũng chẳng thấy ngon, ngủ đâu cũng chẳng thoải mái, cả ngày vật lộn với bệnh tật, cuộc sống thống khổ vô cùng. Cuộc đời sẽ là một màu ảm đạm, ngày qua ngày sẽ chẳng còn thú vui. Sống như thế, làm sao có được niềm vui, ở đâu có được hạnh phúc?
Có sức khỏe mới có vốn liếng, cuộc đời mới có hy vọng, cuộc sống mới có hướng đi, muốn sống như thế nào thì mới có thể dốc sức mà theo đuổi.
Có sức khỏe mới có thể gánh vác trách nhiệm của mình: trên hiếu kính mẹ cha, dưới nuôi dạy con cái, dành cho bạn đời trái tim yêu thương quan tâm chăm sóc, tạo cho gia đình bầu không khí ấm áp tường hòa.
Có sức khỏe cuộc sống mới có dư vị. Nắm giữ được sức khỏe chính là nắm chắc phương hướng cuộc đời, chính là có được chìa khóa của hạnh phúc.
Hạnh phúc lớn nhất của đời người không phải là bạn có được gia tài bạc vàng như núi, mà là bạn có được một thân thể mạnh khỏe, một tinh thần cường tráng. Như thế, bạn chính là người hạnh phúc nhất.
Theo Apollo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét