Có khá nhiều hành khách nghĩ rằng, việc đi máy bay là điều cực kỳ đơn giản. Vì vậy, họ ít quan tâm đến sự hướng dẫn của các hãng hàng không mà mình sử dụng. Do đó, hành khách có thể gặp những sự cố đáng tiếc khi đi máy bay. Việc không đọc kỹ và ít quan tâm đến lời chỉ dẫn của các hãng hàng không như đã nói trong trường hợp sử dụng toilet trên máy bay là một ví dụ điển hình.Ông Murphy có thể hình ngoại cỡ đang khoan khoái vì vừa xả được nỗi buồn cá nhân trên máy bay, quành tay ra sau để ấn nút giật nước. Bỗng ông giật mình khi nhìn thấy dòng chữ "không xả nước khi còn ngồi trên toilet".
Một chiếc toilet trên máy bay. Ảnh: Farm.
Như bất kỳ một người có trách nhiệm với sức khỏe bản thân nào, vị hành khách Murphy có thể tưởng tượng ra cảnh các kỹ sư máy bay thử nghiệm toilet bằng cách cho những đôi mông giả, phẳng, ngồi lên bồn cầu, rồi ấn nút. Lực hút mạnh đến mức xé toạc nó ra.
Bên ngoài, một tiếp viên hàng không liên hồi gõ vào cửa toilet hỏi: "Ông có ổn không ạ?" Người đàn ông trong toilet, Murphy, không biết trả lời thế nào. Căn bản mà nói, ông rất ổn: một chuyên gia kinh tế có hồ sơ sáng choang, có vợ đẹp và giỏi giang, ba đứa con không nghiện ngập, học hành tốt và ông đang trên đường bay tới Washington dự cuộc phỏng vấn để lên chức vụ cao hơn trong Bộ Tài chính.
Nhưng vào lúc đó ông không hề ổn vì đang bị kẹt trong bồn cầu của máy bay. Cô tiếp viên thuyết phục Murphy mở cửa. Cô nắm lấy cổ tay ông, cố kéo giật lên, nhưng vô ích. Cô lôi đuôi áo sơ mi của ông lên, rồi đưa những ngón tay thanh lịch của mình vào chỗ tiếp xúc giữa nắp bồn cầu với bàn tọa của Murphy. Nhưng ông vẫn dính chặt ở đó.
Cô cố thêm lần nữa và vô tình chạm phải nút xả, gây nên một thứ âm thanh to đến mức làm rung chuyển thân máy bay, và ông Murphy khốn khổ cảm thấy cả bộ lòng ruột của mình bị kéo cả ra ngoài. Ông đau quá, ngất đi. Khi tỉnh lại, ông biết máy bay đã hạ cánh khẩn cấp và 6 người đàn ông mặc áo phản quang màu vàng đang cắt cái bồn cầu bằng đèn xì. Họ nhấc ông ra, cái nắp bồn vẫn dính ở mông. Họ đưa ông đến chỗ một chuyên gia giải quyết sự cố.
Một hành khách chộp được cảnh ấy vào máy quay, đưa lên mạng. Ôi thôi, ai ai cũng nhìn thấy. Tương lai sáng lạn của một nhà kinh tế học thế là đi tong. Sau màn tai bay vạ gió đó, Murphy đành sinh sống bằng nghề dạy kế toán ở một trường đào tạo thư ký ở một nước xa xôi.
Nhiều luật sư cho rằng các hãng hàng không cần phải viết các chữ cảnh báo cho ngắn gọn và với cỡ chữ đủ to, để mắt của các hành khách cao tuổi - những người thuộc nhóm nguy cơ cao sẽ giật nước khi đang ngồi - có thể đọc được. Lời cảnh báo đáng lẽ là: "Giật nước khi đang ngồi có thể khiến ruột của bạn bị hút tuột ra ngoài, khiến bạn có một cái lỗ mới trên cơ thể, thay đổi giới tính của bạn theo cách mà bạn thậm chí không dám nghĩ đến".
Thường những người ngồi toilet máy bay khó có thể đọc ngay được những chữ cảnh báo, hoặc lầm tưởng đó là những lời khuyến cáo kiểu như "đừng có vứt ví tiền xuống hố", hay là "chỉ xé đủ lượng giấy bạn cần". Họ cũng rất dễ bị xao lãng khỏi những dòng chữ đó, vì bên ngoài có người đang xếp hàng chờ, hay vì một cơn rung lắc của máy bay. Và thế là, oạp, họ nhấn nút xả, rồi bỗng cảm thấy cái toilet đang hút lấy họ, như con rắn nuốt con chuột. Họ cố lôi mông họ lên nhưng không thể nhúc nhích.
http://vnexpress.net/