Niết bàn là gì?

Niết bàn là câu chuyện này... câu chuyện cổ của nhà phật. Một người đàn bà trẻ trung xinh tươi ngoại lệ, Enyadatta, chẳng thích gì ngoài việc ngắm mình trong gương. Cô ấy cũng hơi lập dị nữa, như mọi người đều thế. Một sáng khi đang ngắm nhìn mình trong gương thì hình trong gương không có đầu. Enyadatta trở nên phát hoảng và chạy lung tung kêu hét lên, "Tôi bị mất đầu rồi, đầu tôiđâu? Ai lấy đầu tôi? Tôi sẽ chết nếu tôi không tìm thấy đầu!"
Mặc cho mọi người bảo đảm với Enyadatta rằng đầu cô ấy vẫn còn trên vai, cô ấy vẫn từ chối tin họ. Mỗi lần cô ấy nhìn vào gương, đầu cô ấy đều không có đó, cho nên cô ấy tiếp tục tìm kiếm điên cuồng, kêu la khóc lóc nhờ giúp đỡ. Lo sợ về sự lành mạnh của cô, bạn bè và họ hàng của Enyadatta lôi cô về nhà và buộc cô vào cột nhà để cho cô không thể làm mình bị thương.
Bạn bè của Enyadatta tiếp tục tái bảo đảm với cô rằng đầu cô vẫn còn trên vai và dần dần cô bắt đầu tự hỏi liệu họ có nói đúng sự thật hay không. Bỗng nhiên một trong những người bạn của cô cắm một chiếc đinh sắc trên đầu cô. Cô kêu rú lên đau đớn, còn người bạn thì than thở, "Đấy là đầu bạn đấy! Nó đây rồi!" Enyadatta lập tức hiểu ra rằng bằng cách nào đó cô ấy đã tự lừa dối mình trong suy nghĩ rằng cô không có đầu, trong khi thực tế cô ấy bao giờ cũng có nó.
Niết bàn cũng vậy. Bạn chưa bao giờ ra khỏi nó, bạn chưa bao giờ xa khỏi nó. Nó là trong bạn, bạn là trong nó. Nó đã có đấy, bạn chỉ cần trở nên tỉnh táo hơn một chút. Bạn cần một cái đinh trên đầu.
Cái đầu có đó: bạn không thể thấy được nó bởi vì bạn đang nhìn sai hướng hay nhìn vào gương giả. Bạn không thể thấy nó bởi vì bạn không có sáng tỏ để thấy. Bằng không thì niết bàn chẳng phải là một mục tiêu nào đó ở đâu đó, nó không phải là kiếp sau, nó là ở đây và bây giờ.
Niết bàn là chất liệu tạo nên bạn.
Nó là trong từng tế bào, nó là trong từng thớ thịt của con người bạn.
Nó là bạn.

Chỉ việc nhớ là cần. Chỉ việc nhớ...


Osho

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét