Kính bạch thầy!
Lâu nay con vì được sống trong chánh pháp nên dù hoàn cảnh có nhiều điều không như ý nhưng con cũng không còn nhiều khổ đau như trước nữa. Nhưng thầy ơi, con biết mình chưa hoàn toàn buông bỏ được điều đó thầy ạ. Tâm con vẫn thường hay nghĩ đến việc bị chồng phản bội, con chưa buông xuống hoàn toàn được. Con nghe thầy giảng phải sống tùy duyên thuận pháp, vô ngã vị tha. Trong trường hợp của con, mặc dù biết chồng phản bội nhưng con vẫn không có thái độ gì phản ứng với chồng cả.
Hầu như chồng con không hề biết rằng con đã biết mối quan hệ bất chính của anh ấy. Bởi con nghĩ: Thầy thường khuyên Phật tử rằng: Đừng chọc gậy vào bánh xe pháp, hãy để pháp tự vận hành và câu trả lời chính xác nhất đó là bài học nhân quả của pháp. Chính vì nghĩ như thế nên con cứ để mặc anh ta muốn làm gì thì làm con không có thái độ phản ứng gì cả, vẫn sống vô tư, vẫn quan tâm chăm sóc bình thường. Giờ con chỉ quan tâm tới việc học và hành theo chánh pháp.
Nhưng nhiều lúc con vẫn băn khoăn không biết việc làm của con là đúng hay sai? Đó có phải là con đã sống tùy duyên thuận pháp không ạ? Và thực sự con thấy mình cũng không hẳn là đau khổ nhưng con cũng không hẳn quên hết việc quan hệ bất chính của anh ta. Phải chăng con đang kìm nén cảm xúc ạ? Và nhiều lúc con nghĩ: Nếu cứ để mặc anh ta sống như vậy liệu có nên không? Còn nếu nói thẳng ra con lại sợ sự va chạm dẫn đến bất hòa thậm chí là li tán, khi đó con cái con lại khổ. Vì con biết tính anh ấy nóng nảy, bất cần. Con phân vân quá chẳng biết nên làm thế nào cho đúng với việc sống tùy duyên thuận pháp trong trường hợp của con nữa. Con kính xin thầy từ bi chỉ dạy. Con cảm ơn thầy nhiều lắm. Kính chúc thầy luôn bình an, mạnh khỏe. Con chào thầy ạ!
Thầy Viên Minh: Tuyệt lắm. Con đã làm rất xuất sắc. Chưa buông được cũng không sao, đó là dịp để con học cách vượt qua thử thách, chỉ thuần lắng nghe quan sát lại cảm xúc của mình mà không phản ứng. Khi sự trở về trọn vẹn trong sáng với chính mình được vững vàng thì tự nhiên không lệ thuộc vào điều kiện bên ngoài nữa, lúc đó tâm tự buông trong an bình, thư thái. Con cứ sống thuận pháp còn việc của con để pháp lo. Nếu con không đủ nhẫn nại mà xen vào giải quyết thì chắc chắn hậu quả sẽ tệ hại khó lường, lúc đó thương yêu trở thành thù hận và con đã chẳng được gì mà còn mất đi tất cả. Nhưng khi con thấu hiểu được bản chất của cuộc sống, tâm lý của con người, thì tâm con liền rộng mở và biết cảm thông thương yêu những người làm mình đau khổ. Vì khi con nhìn kỹ thì đau khổ không phải do họ mà là do thái độ tham sân, vị kỷ của chính con, hẳn con cũng đã thấy ra điều đó nên mới có sự nhu hoà nhẫn nhịn tuyệt vời như vậy. Và rồi một ngày kia con sẽ mỉm cười cám ơn họ vì nhờ họ mà con mới thấu hiểu được chính mình, con người và bản chất cuộc sống, nhờ họ mà con thâm nhập được Sự Thật và hưởng được hương vị giác ngộ giải thoát. Lúc đó con sẽ cám ơn tình yêu, cám ơn nỗi khổ, cám ơn cái được cái mất, cám ơn tất cả những gì đã đến đi trong cuộc đời đầy phiền lụy mà cũng đầy sự nhiệm mầu này. Thầy tin con làm được điều này, và con cũng hãy tin như vậy nghe con. Pháp sẽ hộ trì người biết sống tuỳ duyên thuận pháp đó con.
Hỏi đáp: Trung Tâm Hộ Tông
Bạch Thầy, Thầy đã cho chúng con một câu trả lời thật xúc động về câu hỏi của chị Phật Tử có người chồng không chung thủy (hôm 10/11/13). Con thật mừng vui khi thấy mình thấm nhuần trọn vẹn được ý Thầy. Và xin Thầy cho phép con được gởi vài dòng đến chị ấy:
Thưa chị, xin được tỏ bày lòng trân trọng và khâm phục sâu sắc của em đến chị. Trong thực trạng tâm thức của nhân loại đang bị tha hóa khủng khiếp như hiện nay, chỉ một chút ghen tuông, ganh ghét vô cớ hoặc một chút lợi lộc, vật chất nhỏ nhặt nào đó là cũng đủ cho người ta như điên dại lao vào chém giết, gây hại cho những đối tượng liên quan cùng thân thích của họ. Và trong tình hình đạo pháp đang phát triển các sở học, pháp môn, phương tiện ngày càng cao dày chất ngất thì bản ngã của con người lại càng bành trướng, len lỏi, trá hình tinh vi và sâu xa hơn bao giờ hết. Vậy mà với sự nhu hòa, nhẫn nhịn, chú tâm... chị đã thể hiện chân pháp “tùy duyên, thuận pháp, thuận chúng sanh“ để buông ra một cách tuyệt vời. Thật khâm phục khi em đọc cách chị hành xử “... vẫn quan tâm chăm sóc chồng bình thường...“, “... sợ sự va chạm dẫn đến bất hòa thậm chí là li tán, khi đó con cái con lại khổ...". Từ Tâm mà chị đã dành cho chồng và con, những chúng sanh hữu duyên trực tiếp nhất của chị tưởng đơn sơ nhưng đâu phải dễ dàng người đời có được. Tuy chưa thỉnh ý Thầy, nhưng em đang nghĩ Từ Tâm ấy đã đến từ Tánh Biết vô ngã vị tha (Tình thương chân chính là những gì đi qua Trí-Tuệ-Hiện-Hữu để bước vào thế giới này - Eckhart Toll).
Rất cảm ơn chị đã cho em một bài học lớn, để cho em có cơ hội chiếu soi lại pháp hành của chính bản thân mình.
Rất cảm ơn chị đã cho em một bài học lớn, để cho em có cơ hội chiếu soi lại pháp hành của chính bản thân mình.
Hỏi Đáp: Trung Tâm Hộ Tông