Ngày qua lặng lẽ tợ làn mây
Vương vấn trần gian một chút này
Thoáng hiện trong sương màu nắng cũ
Khẽ rơi trước gió cánh hoa phai
Buộc thuyền bến mộng, cười sông thẳm
Dạo bước đường mơ, cảm bóng dài
Đất lạnh ngàn năm ươm ngọn lửa
Như nhiên chợt nở đóa tâm mai.
Chơn Quán
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét