Tâm Từ

Kính thưa Thầy.
Gần đây con có nghe Thầy giảng về tâm từ. Con cũng đã có lần được Thầy khuyên rải tâm từ. Tuy nhiên, con còn lúng túng trong việc "vận dụng" tâm từ tự nhiên sẵn có với việc cố gắng luyện tâm từ như Thầy nói. Con xin Thầy từ bi khai thị thêm để con không rơi vào vòng luẩn quẩn cố ý tạo tác.
Con xin cảm tạ Thầy.


Trả lời:

Chuyện này quá dễ hiểu sao con cũng hỏi mà không tự chiêm nghiệm để thấy ra? Người tưởng mình không có tâm từ mới luyện cho có thì đó là tâm từ hữu vi hữu ngã và hữu hạn, còn người biết tâm từ sẵn có vốn vô vi vô ngã và vô lượng thì chỉ việc dùng, đơn giản thế thôi. Như gã cùng tử không có viên ngọc quý trong mình nên cứ mải xin ăn, xin cả đời dồn lại cũng không thể nào so sánh với viên ngọc quý mà gã bỏ quên.


Trích: Hỏi Đáp Trung Tâm Hộ Tông



Hỏi: Xin thầy chỉ cho con làm sao để có tâm từ nhanh nhất và lớn nhất để ban rải cho người khác?

- Từ là một trong bốn đức tính của Tâm vốn có sẵn nơi mỗi người. Vì nó cực nhanh và cực lớn, không bao giờ cạn kiệt nên được gọi là Tâm Vô Lượng (Appamaññā). Nếu Tâm không bị che lấp bởi trạng thái sân thì đó là tâm Từ. Khi hướng đến một đối tượng nào đó (hoặc mọi người, mọi vật) mà tâm không sân tức đang rải tâm Từ đến đối tượng đó (giống như nguyên tắc hồi hướng vậy). Tâm Từ tự nhiên vốn có như thế mới nhanh và mạnh, cho nên đừng bao giờ cố luyện tâm Từ vì cái gì do bản ngã tác thành thì vẫn là hữu vi hữu hạn và dễ biến thành tình thương yêu luyến ái. Tâm Từ có sẵn chính là Tâm Từ tự nhiên vô vi vô ngã nên mới dung thông được với nguồn năng lượng vô cùng của vũ trụ và vì nó bao trùm cả vũ trụ nên chỉ cần hướng đến đâu là liền có sự cảm ứng ở đó.

Thầy Viên Minh
Trích ghi theo Trà Đạo Bửu Long 05.08.2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét