HÀNH TRANG
Phải giữ môi cười chớ lụy ai,
Lòng trong rỗng sạch mắc chi cài.
Ngày sang mở mắt tình không nhạt,
Tháng lụn nhìn đời nghĩa chẳng phai.
Hiểu nỗi bao thời… thôi ái ngại,
Cầu duyên vạn kiếp… nỏ an bài!
Ven mùa lá rụng hoài đi mãi!
Chỉnh lại lên đường tiếp ánh mai…
Minh Quang
Họa
TÌM VỀ
Dương trần vốn dĩ lụy nhiều ai…
Ngộ thấu đường tâm rõ phải cài.
Chớ não đời xua mà tẻ nhạt,
Thôi rầu phận oải mới mờ phai.
Đau thương trí dũng suy đừng ngại,
Nhẫn chịu lòng bi quyết chẳng bài.
Hiểu vậy buông dần ngưng tiếp mãi!
Nên càng nguyện giữ xứng ngày mai…
Ninh Khang
NGỘ THẤU
Dương trần đã xuống chịu nhiều đau!
Mãi lộn theo vòng chẳng biết đâu?
Hiểu rõ vong tồn như bụi khói,
Nom tìm được mất chỉ tằm dâu.
Hoa lầy hạ vãng không dừng bỏ,
Cỏ rữa ngày sang lại bắt đầu.
Vốn dĩ còn sinh thì phải diệt,
Đi về ngộ thấu giảm vùi sâu...
Minh Quang
ĐỌA NGHIỆP SÂU
Ngẫm nghĩ đường trần lắm khổ đau
Lao đao khắp lối biết về đâu
Đi đi đến đến như sương sớm
Lại lại qua qua tựa bóng dâu
Dầm dãi tham sân …không đoạn kết
Lăng xăng khát ái … chả nơi đầu
Cơn mê đắm dục quay cuồng mãi
Vĩnh kiếp luân hồi đọa nghiệp sâu
Đình Diệm
TÌM VỀ
Dương trần vốn dĩ lụy nhiều ai…
Ngộ thấu đường tâm rõ phải cài.
Chớ não đời xua mà tẻ nhạt,
Thôi rầu phận oải mới mờ phai.
Đau thương trí dũng suy đừng ngại,
Nhẫn chịu lòng bi quyết chẳng bài.
Hiểu vậy buông dần ngưng tiếp mãi!
Nên càng nguyện giữ xứng ngày mai…
Ninh Khang
NGỘ THẤU
Dương trần đã xuống chịu nhiều đau!
Mãi lộn theo vòng chẳng biết đâu?
Hiểu rõ vong tồn như bụi khói,
Nom tìm được mất chỉ tằm dâu.
Hoa lầy hạ vãng không dừng bỏ,
Cỏ rữa ngày sang lại bắt đầu.
Vốn dĩ còn sinh thì phải diệt,
Đi về ngộ thấu giảm vùi sâu...
Minh Quang
ĐỌA NGHIỆP SÂU
Ngẫm nghĩ đường trần lắm khổ đau
Lao đao khắp lối biết về đâu
Đi đi đến đến như sương sớm
Lại lại qua qua tựa bóng dâu
Dầm dãi tham sân …không đoạn kết
Lăng xăng khát ái … chả nơi đầu
Cơn mê đắm dục quay cuồng mãi
Vĩnh kiếp luân hồi đọa nghiệp sâu
Đình Diệm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét