Mấy năm chửa được một tờ tâm kinh
Một đêm bất giác giật mình
Hỏi tâm: tâm động, hỏi tình: mênh mông!
***
Thơ là chữ
không phải tình
Niết Bàn nào ở trang kinh bao giờ
Vì tình chẳng phải là thơ
như thiền sư chẳng ỡm ờ ngữ ngôn
Yêu không là cắn hay hôn
Người tu đâu phải làm ồn mới tu
Tình là lá rụng chiều thu
Thiền là làm họa sĩ mù...vẽ tranh !
***
Em về đi
ta đi đây
Vầng trăng khuya đã về tây nảy giờ
Xa nhau
xin tặng bài thơ
Nhân duyên là chút ỡm ờ thế thôi
Chừng phai mực, nát giấy rồi
Bài thơ
rồi cũng như người
hư vô !
Từ thi phẩm "Khi Nhà Sư Qua Sông"
Toại Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét