Clip "GIVING" - PPS: Một cử chỉ nhỏ


Clip "Giving" của True Move H, một công ty viễn thông của Thái Lan, là câu chuyện ngắn đầy cô đọng về quy luật "nhân quả" của con người. Sau khi được đăng tải vào ngày 11/9 vừa qua, hiện clip đã thu hút được hơn 3 triệu lượt theo dõi với gần 35.000 lượt "like" và bình luận.
Clip chỉ dài 3 phút đã truyền tải được hết thông điệp sâu sắc và ý nghĩa về tình thương, lòng tốt bụng không toan tính của con người.

Clip như câu chuyện cổ tích giữa thời hiện đại giúp người xem càng hiểu hơn về quy luật "nhân quả" trong cuộc sống. Với nội dung súc tích cùng lối diễn đơn giản, chân thực, clip đã thực sự lay động hàng triệu trái tim trên thế giới. 



Clip mở đầu với cuộc cãi vã, giằng co giữa người phụ nữ bán thuốc và 1 cậu bé được cho là "ăn trộm". Vì mẹ ốm, nhà lại nghèo, cậu bé buộc phải liều mình đi ăn trộm thuốc về chữa bệnh cho mẹ. 
Dù biết rằng hành động ăn trộm là xấu, đáng lên án thế nhưng, đứng trước cảnh tượng đáng thương của một cậu bé hiếu thảo, người đàn ông tốt bụng đã mở rộng vòng tay không hề toan tính mua thuốc và đưa cho cậu bé một chút thức ăn.


Nhiều năm sau đó, cuộc sống cứ thế bình lặng trôi qua và người đàn ông cùng cô con gái tốt bụng ấy vẫn luôn dang tay giúp đỡ những người lang thang cơ nhỡ hay có hoàn cảnh khó khăn.

Thế nhưng, biến cố xảy ra khi vào một ngày, ông chủ cửa hàng ăn bị đột quỵ, buộc phải nhập viện cấp cứu. Viện phí cao tới mức cô gái trẻ buộc phải bán đi căn nhà của 2 cha con. Tưởng chừng cuộc sống của 2 người từ đây sẽ thật khó khăn, chật vật thế nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra. Tấm lòng xưa kia của 2 cha con được báo đáp. Cậu bé "ăn trộm" ngày nào giờ đã trở thành một vị bác sỹ tài ba. Với tất cả tấm lòng, cậu thanh niên trẻ đã dốc sức nghiên cứu, chữa trị cho ân nhân xưa mà không cần bất kỳ đồng viện phí nào bởi "Viện phí ngày hôm nay đã được trả từ cách đây 30 năm". 













 MỘT CỬ CHỈ NHỎ BÉ

Mời Click> PPS:Một Cử Chỉ Nhỏ Bé... 


Có chú bé tên là Hao-Uật! 
Chú thật nghèo, vất vả kiếm ăn
Bữa kia cái đói nó hành
Chỉ còn tiền cắc cộng thành một đô! 

Chú muốn mua dăm xu miếng bánh
Nhưng ngần ngừ lại muốn để dành
Mua quà cho mấy đứa em
Chú đi lững thững ngó xem tình hình!

Chú đánh liều vào nhà gần đó!
Mở lời xin một cốc nước thôi
Nào hay cô bé nghe rồi
Bưng ly sữa lớn, tươi cười cô trao!

Chú Hao-Uật vô cùng cảm động
Chú bưng ly thưởng thức sữa tươi
Uống xong miệng chú mỉm cười
Cám ơn cô bé, một đời không quên!

Chú lại hỏi: Tôi nợ cô mấy?
An mỉm cười: Anh chẳng nợ chi!
Cha mẹ rằng: đã cho đi
Không bao giờ nhớ, bởi vì ta quên!

Chú Hao-Uật học hành rất giỏi
Chục năm sau chú đã thành danh
Bõ công cha mẹ sinh thành
Chú đậu Bác sĩ chuyên ngành mổ tim!

Nhiều năm sau, cô An bị bệnh
Bệnh của cô là hở van tim
Bệnh thực nguy hiểm, khó tìm 
Thầy hay, thuốc tốt, đồng tiền tốn hao!

Bác sĩ Hao-Uật được hội chẩn
Ông nhớ An, cô gái ân nhân
Ông liền xin lãnh mọi phần
Cứu cô gái sống, phải cần quan tâm!

Sau ba tháng hết lòng chữa trị
Cô An nay thoát khỏi tử thần
Nhưng cô thảng thốt, tần ngần
Hóa đơn bệnh viện chẳng phần nhẹ đâu!

Bác sĩ Hao-Uật lo thanh toán
Mọi khoản tiền bệnh viện đã ghi
Hoá đơn ông bỏ trong bì
Ông ghi mấy chữ “Đã chi trả rồi!”

Bằng cái chi? “Bằng một cốc sữa”
Dưới ký tên Bác sĩ Ken-ly
Cô An nhìn thấy nghĩ suy…
À ra cốc sữa… chỉ vì khi xưa…

Cuộc đời nay nắng, mai mưa
Giúp người, người giúp, làm vừa lòng nhau 
Giúp người không có thiệt đâu
Thi ân bố đức không cầu nhớ ơn!

Suy trong xã hội nhân quần
Bớt ăn bớt uống, thi ân giúp đời
Đóa hoa thiêng góp trên trời!
Để sau này mãi sáng ngời trong tim!

Của đời nay, của nổi chìm
Cho đi, làm phúc, hi sinh cứu người
Ấy là tích của trên Trời
Không hề mối mọt, không người gian tham

Đời sau hạnh phúc Thiên đàng
Còn hơn những kẻ ôm vàng….trắng tay!



Trần Đình Ngọc